Vãng Sanh Thần Chú Đà Ra Ni của Phật A Di Đà

Chú Đà Ra Ni bằng tiếng Phạn:

Namo Amitābhāya

Tathāgatāya

Tadyathā:

Amṛtabhave

Amṛtasaṃbhave

Amṛtavikrānte

Amṛtavikrāntagāmini

Gagana

Kīrtīchare Svāhā

Phiên Âm Việt:

Nam Mô, A Mì Tha Bà Già,

Thát Thà Ga Tà Già,

Tha Gia Thà,

Am Rich Tà Bà Quệ,

Am Rich Tà Sằm Bà Quệ,

Am Rich Tà Vi Cran Tề,

Am Rich Ta Vi Cran Ta Gà Mi Nì,

Gà Ga Nà,

Krit Tì Kho Rề, Sô Hà

Dịch Âm Việt:

Nam Mô A Di Ða Bà Dạ

Ða Tha Dà Ða Dạ

Ða Ðịa Dạ Tha.

A Di Rị Ðô Bà Tỳ

A Di Rị Ða Tất Ðam Bà Tỳ

A Di Rị Ða Tì Ca Lan Ðế

A Di Rị Ða, Tì Ca Lan Ða

Dà Di Nị Dà Dà Na, Chỉ Ða Ca Lệ

Ta Bà Ha

Dịch Âm và Dịch Nghĩa:

  • Namo Amitābhāya – Nam Mô A Di Ða Bà Dạ – Quy mệnh Vô Lượng Quang (A Di Đà)

  • Tathāgatāya – Ða Tha Dà Ða Dạ – Như Lai

  • Tadyathā: – Ða Ðịa Dạ Tha. – Như vậy, liền nói Chú là

  • Amṛtabhave – A Di Rị Ðô Bà Tỳ – Cam Lộ hiện lên

  • Amṛtasaṃbhave – A Di Rị Ða Tất Ðam Bà Tỳ – Cam Lộ phát sinh

  • Amṛtavikrānte – A Di Rị Ða Tì Ca Lan Ðế – Cam Lộ dũng mãnh

  • Amṛtavikrāntagāmini – A Di Rị Ða, Tì Ca Lan Ða – Đạt đến Cam Lộ Dũng mãnh

  • Gagana Kīrtīchare – Dà Di Nị Dà Dà Na Chỉ Ða Ca Lệ – Rải đầy Hư Không

  • Svāhā – Ta Bà Ha

Chú Vãng Sinh, gọi đầy đủ là ”bạt nhứt thiết nghiệp chướng căn bổn đắc sinh Tịnh Độ Đà La Ni”, được lấy từ ”Vô Lượng Thọ Kinh” (Cầu Na Bạt Đà La đời nhà Tống dịch) cùng với ”Phật thuyết A Di Đà Căn Bổn Bí Mật Thần Chú Kinh” (Tam Tạng Bồ Đề Lưu Chi dịch đời Ngụy Tấn). ”bạt nhứt thiết nghiệp chướng căn bổn đắc sinh Tịnh Độ Đà La Ni” còn gọi là ”A Di Đà Phật Căn Bổn Bí Mật Thần Chú”, thông thường gọi là ”Vãng Sinh Chú Công dụng: Chú lực Thần chú vãng sanh có công năng, thì sẽ được tiêu tội trong muôn ngàn ức kiếp, tất cả phiền não ma chướng không dám đến khuấy nhiễu. Chú vãng sanh biến người tu Tâm Bồ Đề sáng tỏ như mặt trăng tròn đầy, khi mệnh chung thấy Vô Lượng Thọ Như Lai cùng vô lượng Câu Chi Bồ Tát đến nghinh đón, thân tâm vui vẻ, liền được vãng sanh Cực Lạc Thượng Phẩm Thượng sanh, chứng Bồ Tát Vị.

Theo Kinh Niệm Phật Ba La Mật của Hoà Thượng Thích Thiền Tâm dịch, phẩm thứ 7, Khuyến phát niệm Phật và đọc tụng Chơn Ngôn: Ngài Phổ Hiền Đại Bồ Tát vì thương tưởng chúng sanh thời Mạt Pháp, khi ấy kiếp giảm, thọ mạng ngắn ngủi, phước đức kém thiếu loạn trược tăng nhiều, kẻ chân thật tu hành ít. Nên Ngài đã ban thêm cho người niệm Phật bài chú Vãng Sanh, để thủ hộ thân tâm, nhổ tận gốc rễ nghiệp chướng trừ sạch phiền não, được mau chóng sanh về Cực Lạc.

Nguồn bài