Sư tôn luôn muốn bù đắp lại – Đam Mỹ Mới Hoàn

(Sư tôn tổng tưởng tái bổ cứu hạ)

20160729

Tác giả: Mộc Tử Mặc Bạch

Thể loại: xuyên thư, trọng sinh, tiên hiệp, tu chân, hệ thống, niên hạ, 1×1, HE

Cp: Quân Mặc x Lâm Tiêu

Raw + QT: Xà Viện

Edit: maichan (maitran.wordpress.com)

Độ dài: 93 chương+ PN

Tình trạng bản gốc: Đã hoàn thành (2015)

Tình trạng edit: Hoàn (93c+1PN) (03/08/2016)

Truyện edit không có sự cho phép của tác giả nên mong các bạn đừng đem ra khỏi nhà mình.

Bản edit chỉ đảm bảo khoảng 80-90% so với nguyên tác do mình không biết tiếng Trung mà chỉ dùng QT, Google…

Cảm ơn các bạn đã ghé thăm nhà *。ヾ(。>v<。)ノ゙*。

———-

Văn án

Sách nói: văn có tranh luận, mới thật là văn hay.

Vì thế, Lâm Tiêu vặn vẹo mà xuyên qua quyển sách này, bất chấp hết thảy tranh cãi “Nữ chính đùa giỡn, không xứng với nam thứ”, “Nam thứ không được yêu, cầu giải cứu”,”Buông tha cho nam thứ”, “Nam thứ mới là nam thần, tác giả không nên yêu sinh hận”, cười tủm tỉm mà tiếp tục quán triệt —— hắn ngược nam thứ vô số lần, còn để nam thứ lưu luyến chờ đợi nữ chính như lúc đầu.

Vì thế, trong sự oán niệm của mục bình luận sách mọc cao như núi, hắn xuyên rồi, xuyên thành… sư tôn của nam thứ.

Bình luận sách gợi ý —— bù đắp cho nam thứ, thương tiếc nam thứ, tiêu trừ tội nghiệt, nếu không, oán niệm của độc giả sẽ hóa thành roi da đánh ngươi.

Lâm Tiêu nhìn thiếu niên tuấn lãng dương quang im lặng trước mặt —— sủng thì sủng đi, dù sao năm đó vì ngược… khụ khụ nam thứ, nam chính là ai ta cũng thường xuyên quên…

Nhưng mà… Nhưng mà!

Cái này lúc nào lại hắc hóa tinh phân, tính cách tiêu biểu trước kia “XX, vì ngươi, đau khổ gì ta cũng có thể ăn” biến thành —— “Sư tôn, vì ăn ngươi, thời điểm ta cái gì cũng có thể không ăn, liền độc ác đáng sợ đây?!”

Chậm đã, đừng kéo quần ta, vi sư cảm thấy còn có thể bù đắp một chút!

—————-

Tấn Giang ngân bài đề cử

Thiên chi kiêu tử gặp biến đổi lớn bị cắt cụt chân, thân nhân bằng hữu sụp đổ, vì báo thù, hắn đem chính mình ngụy trang thành phế vật chỉ dám mượn tiểu thuyết ngôn tình cẩu huyết để phát tiết, cuối cùng dùng mười năm cầm tù trao đổi cùng kẻ thù đồng quy vu tận. Mở mắt lần nữa, lại biến thành sư tôn của nam thứ bị hãm hại trong sách, từ nay về sau nuôi dưỡng đồ đệ ngụy ngốc bạch ngọt thật ra xấu xa hiểm độc, trên đường lớn chạy không ngừng, đem đồ đệ hắc hóa trọng sinh triệt để dưỡng thành công.

*hắc hóa: trở nên tà ác

*tinh phân: hôm nay loại tính cách này, ngày mai một loại khác tính cách, cũng thường hình dung một người tính cách biến đổi đa dạng.

*ngốc-bạch-ngọt: kiểu thể loại khờ khạo trong sáng ngọt ngào.

Đôi dòng của editor: truyện này là tác phẩm đầu tay của tác giả nên… mọi người có thể đoán được là viết có chỗ sẽ không trơn tru, có chỗ sẽ vô lý, có chỗ sẽ dong dài ( ̄ω ̄;)

Mình chọn truyện này vì thích tình cảm giữa 2 nhân vật chính thôi. Trong quá trình đọc có chỗ nào mọi người thấy ……. thì là do tác giả (chứ hông phải do mình) ┐( ̄∀ ̄)┌

———

Review (crossingcat.wordpress.com)

Xuyên thư – tu chân – 1×1 – niên hạ – tinh phân độc chiếm dục siêu cao đồ đệ công x có chút ngạo kiều, biệt nữu, kiên cường, chiều công sư phụ thụ

Lâu rồi không đọc xuyên thư, tuy motif bình thường, nhiều bộ đã theo con đường này, nhưng vì giọng văn tốt, khắc họa nhân vật khá, có 1 vài điểm mới nên truyện này có thể xếp vào loại đọc được.

Thụ không tiểu bạch, bán manh thông qua việc bán nội dung. Không quá dài dòng lê thê.

Thụ vốn là một tác giả viết tiểu thuyết trên mạng, khi chết đi, bạn xuyên vào quyển sách mình đang viết dở, thành sư tôn của nam phụ siêu khổ bức – công.

Thực ra số bạn thụ cũng khổ bức lắm, công là hình chiếu của bạn gửi gắm trong tiểu thuyết, cái môn phái của hai người thì giống Lâm gia – gia tộc của bạn.

Thụ vốn là thiên chi kiêu tử, là người có thể hô phong hoán vũ ở kịnh thành, là thiên tài giúp Lâm gia gây dựng lại cơ nghiệp đã sa sút.

Nào ngờ vì sự tài giỏi đó mà thụ bị tên biến thái – gia chủ nhà họ Lý – nhắm tới. Hắn đeo đuổi hành hạ thụ suốt 5 năm, thấy không phá khiến thụ suy sụp liền chơi trò khiến thụ bị hết thảy người thân phản bội chỉ trong 1 tháng, ai yêu quý thụ, muốn giúp thụ đều bị hắn tiêu diệt. Hắn hại thụ què 2 chân, rồi còn khiến chính người nhà của thụ cắt mất đôi chân của anh.

Thụ giả vờ trở nên nhu nhược, sợ hãi hắn, vờ như sa đọa thành 1 kẻ không có liêm sỉ, thành tay viết văn vớ vẩn. Hắn từng nghĩ thụ giả vờ, nhưng theo dõi, thử suốt 6,7 năm, thấy thụ vẫn thế, hắn thất vọng nên lơi lỏng. Từ ngày bị cắt chân, thụ nung nấu ý định trả thù suốt 10 năm, cuối cùng, thụ khiến 2 xe chở bom nổ tung cả nhà họ Lâm và họ Lý.

Thụ xuyên vào sách, có hệ thống yêu cầu nhiệm vụ các kiểu.

Chừng mấy phần trăm đầu thụ và công khổ bức lắm, nhưng sau sảng. Thụ thương, thương chưa lành thì bị hệ thống phạt, rồi lại vì che chở cho công bị thương tiếp, rồi bế quan, ra lại vì cứu công mà cùng công nhảy vực, tiếp tục bị thương =))) Rồi bị vu oan, ám hại.

Yên tâm là ngoài vụ bị thương ra thì hai người này không phải chịu khổ nha. Đoạn vu oan không thành, kẻ vu oan còn bị đánh mặt.

Công trọng sinh, quyết tâm trả thù sư tôn của mình. Ban đầu thụ mới xuyên qua, công chưa biết nên còn thăm dò, sau nhận ra người này đoạt xá, không phải gã sư tôn khốn nạn kia nên không ghét thụ, rồi từ từ thích thụ, yêu thụ, bám dính lấy thụ.

Nói bạn tinh phân vì bạn có 2 bộ mặt (không phải đa nhân cách nhé). 1 mặt thật thì bạn biến thái điên cuồng y như cái thằng cha biến thái họ Lý hại thụ kia kìa. 1 mặt thì là đồ đệ ngoan, luôn nghĩ cho thụ, chăm sóc thụ. Bạn cảm giác được thụ không thích sự biến thái kia nên mới giả vờ thế, sau dần dần mới lộ bản chất thật rồi được thụ chấp nhận.

Bạn ma lanh lắm, biết kiên nhẫn, tôn trọng thụ, dịu dàng với thụ, không bắt ép thụ, giả vờ ủy khuất các kiểu để thụ mềm lòng. Mình quý bạn vì dù bản chất bạn biến thái, nhưng khác với tên họ Lý kia – coi thụ là sủng vật thú vị để chơi cả đời – bạn yêu thụ thật lòng, không gây thương tổn cho thụ, tôn trọng thụ.

Bạn cũng là tên cáo già, bày mưu nghĩ kế, còn có những bước đi ngầm để loại bỏ hết những kẻ nguy hiểm.

Truyện hỗ sủng nhé >__< Công gắn cái mác giả trung khuyển thì rõ quá rồi, thụ cũng cưng công lắm. Tuy thụ có chứng thất ngữ (nói rất ít vì không diễn tả được nội dung mình muốn biểu đạt), mặt cũng lạnh te, còn khá trfi độn trong truyện tình cảm, nhưng vẫn cố gắng để biểu đạt sự dịu dàng với công, tin tưởng công tuyệt đối, không lằng nhằng vụ tình cảm. Tuy có chút phân vân, giằng xé, nhưng khi quyết rồi sẽ không lùi bước, chấp nhận công là người yêu của mình, cũng khá chủ động =v=

Tên biến thái họ Lý kia cũng trọng sinh. 2 nvc đánh bại được hắn do nhiều yếu tố: có do bày mưu nghĩ kế, có do may mắn. Thế nên hắn mới chết nhẹ nhàng thế, không thì khốn đốn rồi. Người ta nổi tiếng thông minh mà lại =)))

Truyện khá thanh thủy, nước thịt vụn thôi. Đợi phiên ngoại khi 2 người chính thức kết hôn, rồi động phòng =v=

————-