Đọt Chuối Non

Chào các bạn,

“Rise to the occasion”, đứng lên vì hoàn cảnh, có nghĩa khi hoàn cảnh khó khăn bất ngờ đòi hỏi, ta đứng dậy đối phó với khó khăn ta nghĩ là rất khó đối với ta và với những kỹ năng mà ta nghĩ là ta không có. Chúng ta có câu “Giặc đến nhà đàn bà phải đánh” rất chí lí. Mình nhớ là hồi học tiểu học, có làm bài luận văn về câu này. Mình lấy ví dụ Hai Bà Trưng viết vào bài luận, được điểm rất cao.

Nhưng đến ngày nay, mình hiểu rise to the occasion sâu sắc hơn rất nhiều. Thông thường người ta hiểu occasion là dịp, hay cơ hội, như là nhân dịp này, nhân cơ hội này, tức là điều gì đó vừa mới đến. Nhưng có rất nhiều occasions nằm ở trước mặt ta cả đời nhưng ta chẳng thấy, cho đến khi ta thấy một điều gì đó xuất hiện, chẳng vì nó mới đến, nhưng vì ta mới thấy, và đó cũng là một occasion.

Như là đời sống tâm linh của ta và thế giới.

Một lúc nào đó ta có cơ duyên để hiểu đời sống tâm linh một chút, thì nhận ra mọi người nói tâm linh chỉ thuần bề ngoài: công thức, lễ bái, luật đạo, chức vụ, quyền lực… nhưng chẳng có bên trong. Người đi tu cũng đầy tham sân si như người không tu. Thầy dạy những điều thầy lập lại như két mà chẳng hiểu gì. Mọi thứ luật lệ quái dị mọi người cứ nhắm mắt tuân theo và tin theo như điên. Và ta hiểu tại sao tâm linh chẳng giúp được thế giới, mà còn trực tiếp góp tay làm đời sống tâm linh xuống cấp.

Và từ từ ta nghiên cứu và hiểu thêm tâm linh, từ các vị thầy lớn của nhân loại. Và ta cảm thấy ta phải rise to the occasion để giúp cản lại đường tuột dốc tâm linh của thế giới.

Các bạn, đó là kinh nghiệm của mình, nhưng mình biết là có nhiều người có kinh nghiệm đó.

Và cụm từ “rise to the occasion” diễn tả rất đúng kinh nghiệm đó, vì chuyện đến mình không dự tính, không ngờ, và có lẽ cũng không muốn. Nhưng thay vì chạy trốn hay vùi đầu vào cát như đà điểu, mình đứng dậy để đối phó, hay sống với, occasion đó, làm những điều mình làm chỉ vì nhu cầu của occasion mà chẳng có dự tính trước đó, với những kỹ năng mình không nghĩ là mình có trước đó. Nói chung, là hoàn cảnh đẩy chúng ta vào con đường mà ta chẳng tính toán trước đó.

Điều này quan trọng, vì mình có cảm tưởng kinh nghiệm tâm linh đến với mọi chúng ta thường là bất ngờ chẳng có dự tính trước, vì có dự tính trước được thì chắc thế giới đã chẳng có quá nhiều người ngớ ngẩn về tâm linh như thế. Và ta cảm thấy thôi thúc cần đối phó và sống với occasion vừa đến, chỉ vì ta thấy quá nhiều người nên có kinh nghiệm ta vừa có, cho nên ta đi vào con đường tâm linh với những khả năng vừa đi vừa thấy mà ta tưởng ta chẳng hề có trước đó.

Các bạn đọc mình thì đương nhiên đã và đang có kinh nghiệm như thế. Hãy rise to the occasion. Tức là làm gì? Tức là nói những điều sâu sắc về trái tim như một bậc chân tu, dù mình vẫn thích nhảy đầm; dạy người ta tĩnh lặng, dù vẫn còn đôi lúc mình muốn đấm thằng kia méo mặt; nói chuyện thánh trong lúc đôi khi vẫn thấy lòng mình nhiều rác rến.

Các bạn, hãy rise to the occasion như thế. Dù bạn chỉ mới học xong lớp ba, nhưng nếu nơi bạn ở bị chiến tranh điêu tàn đến nỗi không còn thầy còn trường, bạn cũng sẽ rise to the occasion để mở lớp dạy cho các em chưa biết chữ.

Mọi chúng ta cần rise to the occasion như thế, để thế giới này có thể rise to the perfection.

Hãy yêu người và can đảm để yêu người.

Chúc các bạn luôn rise to the occation.

Mến,

Hoành

© copyright 2018 Trần Đình Hoành Permitted for non-commercial use www.dotchuoinon.com