✅ Các bài thơ về công thức vật lý ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐

CÔNG THỨC TÍNH VẬN TỐC

Muốn tìm vận tốc thì sao? Quãng đường thời dưới chia nhau ra liền Quãng thì lấy vận nhân thời Quãng mà chia vận thì thời ra ngay

CÔNG THỨC TÍNH ÁP SUẤT CHẤT RẮN

Áp suất ký hiệu là P F đem chia S ta tìm được p Còn F ta tính sao đây? Lấy p nhân S ra ngay thôi mà Tìm S cũng chẳng khó gì? F trên p dưới, tính nào khó chi!

CÔNG THỨC TÍNH ÁP SUẤT CHẤT LỎNG

Áp suất chất lỏng cũng p p bằng d,h nhân vào nhé em! Tìm d, trọng lượng riêng bằng Bằng p chia h, tính nào khó chi! Bây giờ đến h, chiều cao: Lấy p áp suất, chia d ra liền.

CÔNG THỨC ĐỊNH LUẬT ÔM

Cường độ dòng điện là I Tìm I ta lấy U chia e-rờ(R) Còn U thì tính sao đây? Còn U thì lấy e-rờ(R) nhân I E-rờ(R) cũng dễ thôi mà U trên I dưới, chia nhau ra liền.

CÔNG THỨC TÍNH CÔNG SUẤT ĐIỆN

P là công suất nhé em! Tìm P t lấy U I nhân vào Nhỡ U chẳng có thì sao? Dễ thôi ta lấy I bình nhân R Nếu mà em chẳng có I Thì em hãy lấy U bình chia R Ngoài ra P cũng tính bằng: A trên t dưới, chia nhau ra liền Đặc biệt em nhớ giùm cho Cho dù nối tiếp hay là song song Thì P mạch chính cũng bằng Bằng P của mỗi thành phần cộng vô

HỆ THỨC ĐỊNH LUẬT JUN-LENXƠ

Jun-lenx, định luật nằm lòng Tìm Q nhiệt lượng ta làm như sau Bình I, cường độ nhé em Xong rồi nhân tích R, t ra liền Q này em nhớ là Jun Còn đơn vị nữa, nhưng ta ít dùng Đó là đơn vị Calo Thì đem Q đó, nhân thêm số này (0,24)

Công của lực điện trường

A = q.E.d – Anh quên em đi

CÔNG THỨC VẬT LÝ THCS 6, 7, 8, 9

CÔNG THỨC VẬT LÝ LỚP 10

CÔNG THỨC VẬT LÝ LỚP 11

CÔNG THỨC VẬT LÝ LỚP 12

BÍ KIẾP HỌC TẬP MÔN VẬT LÝ

Xin đừng nhìn vào thấu kính phân kỳĐể suốt đời chỉ nhìn thấy ảnh ảoĐể hình ảnh của mình được phác thảoKhông là thật, dù cho rất đúng chiều

Cũng đừng nhìn gần hơn mặt phẳng tiêuDù thấu kính hội tụ cũng không cho ảnh thậtMà hãy nhìn từ một điểm xa nhấtĐể thấy mình nhỏ bé, để vươn lên

Dù bất cứ lúc nào cũng không quênMình là điểm sáng trên mặt trời rộng lớnĐể không ảo tưởng về mình quá trơn

Gương phẳng

Buổi đầu nhìn em qua “gương phẳng”“Mối tương quan” đã “chuyển động” lòng tôi“Đối diện” nhau trong “ánh sáng” mặt trời“Góc tọa độ” cuộc đời thôi xa lạ …Từ “trục phụ” dịu dàng lên “trục chính”Gót giai nhân mờ “thấu kính phân kỳ”“Vạn hoa” nằm trên mỗi bước em điXin “điều tiết” tình yêu thành “hằng số”.Yêu là gì tôi xin định nghĩaYêu chính là tình cảm có chiều caoHai tâm hồn đồng dạng sẽ yêu nhauVà từ đó suy ra định lýĐường nối tiếp khi tình yêu chung thủyYêu dối lừa khi hai kẻ phụ nhauNgười trung trực sẽ chịu khổ đauTình đổ vỡ khi chia đường phân giácKhông cắt nhau và chẳng gần nhau đượcBởi những điều quy ước trong taTình yêu như nét vẽ com-paBám ở tâm không đi tìm bán kínhTâm đứng yên mà hồn ta vô địnhBiết bao là tiếp tuyến quanh ta

Thơ tình vật lý

Tình Vật Lý không là môn cơ học,Vì làm sao vĩnh cửu hóa động cơ ?Nếu tình yêu một ánh sáng nên thơTình yêu ấy cũng chỉ là tương đối !Ừ, yêu đương đâu phải là tội lỗi,là chết ở trong lòng một ít mất rồivà cuộc đời dường như phơi phớikhi tôi ngồi nhớ mặt người yêu tôi!

Nàng của tôi có cặp mắt đen huyềnmọi sự đời khúc xạ vào trong ấyvà khi mơ tôi không thể thức dậyvì ánh mắt nàng như dòng thác photon

Và môi nàng chín mọng những phononnhững làn sóng nhẹ nhàng uốn lượnvá khi sóng có biên độ cực đạinàng phát những âm thanh mười mấy db

Tôi không rõ nàng nặng bao nhiêu cânmà chỉ biết ngoài 60 có lẻvà không gian xung quanh nàng có lẽđã uốn cong nên hút cả tôi vào

Trái tim nàng tần số quá caotrái tim tôi dao động cưỡng bứcvà ở đây sóng điện từ bát lựctrái tim nàng hấp dẫn trái tim tôi

Nàng gọi tôi là kẻ dở hơi“Ôi sư tử Hà Đông” tôi khẽnhưng dù sao cũng ko nên gọi thếmà gọi là :Sư tử Hà nội của lòng tôiTừ buổi đầu nhìn em qua “gương phẳng”“Mối tương quan” đã “chuyển động” lòng tôi“Đối diện” nhau trong “ánh sáng” mặt trời“Góc tọa độ” cuộc đời thôi xa lạ …Từ “trục phụ” dịu dàng lên “trục chính”Gót giai nhân mờ “thấu kính phân kỳ”“Vạn hoa” nằm trên mỗi bước em điXin “điều tiết” tình yêu thành “hằng số”

Anh gặp em cảm ứng một tình yêu.Hai ánh mắt giao thoa và nhiễm xạ.Anh bối rối lao vào trường điện lực.Tìm quang hình chinh phục trái tim em.Khi đêm về cường độ nhớ thâu đêm.Trong giấc mơ hình em là ảo ảnh.Anh vẫn bước đi trên con đường quỹ đạo.Hai cuộc đời giao điểm ở nơi đâu.Giữa dòng đời ta mãi lệch pha nhau.Âm sắc nhớ sóng là trong yên tĩnh.Anh thoảng thốt bồi hồi theo quán tính.Ngưỡng âm tình dội lại những yêu thương.Giải phương trình mà nhưng mãi đơn phương.Miền nỗi nhớ dạt dào vân sáng tối.Điểm tựa bên em biết bao giờ có nổi.Dang dở hoài một định luật tình yêu.Lực cản môi trường vô dạt tiêu điều.Anh trôi nổi giữa dòng đời bão tố.Vẽ hình em với muôn màu quanh phố.Hạnh phúc xa vời hội tụ ở hư vô.Đợi chờ em tự cảm thấy vui mừng.Để hai nhịp trái tim cùng cộng hưởng.Điện trở lớn thì phương trình không dao động.Em mãi là nguồn sáng của đời anh.

Tình yêu trong môn vật lý ,hoá

Tình yêu trong môn vật lý ,hoá Khi tôi nói em đừng ” phãn ứng “Hãy ngồi nghe mà “khái niệm” tình tôiTrái tim nầy dù “điện giãi” thành haiTôi cũng sẽ vì em làm “thí nghiệm”Sắc đẹp em như một ” giây dẫn điện “Vì đó là ” đặc tính” tự ngàn xưaMột nụ cười” công dụng ” cũa em ư ?Hay ” nguyên tắc ” giết người wa khoé mắtTheo ” định luật ” cũa tình tôi ” đậm đặc “Kẽ si tình bị ” điều chế ” nơi emMột cuộc đời son trẽ fãi lên menBỡi ” nồng độ” ái tình không hạn chếTôi yêu em không cùng ” hoá Trị “Biết lấy gì do ” thễ tích ” sầu thươngEm đã làm “toã nhiệt ” trái tim hoangVà ” trọng lượng ” đã mấy lần co giãnTôi đau khỗ tim tôi vì nức rạnNên vội thay ” cường độ” cũa tình yêuGiãi thích rồi nhưng em vẫn làm kiêuKhông fát biễu 1 đôi lời ” cãm ứng”Tôi buồn chán nhưng bị em ” tác dụng “Vì tương tư là” trạng thái thiên nhiên “Nếu không tin em “khão sát ” mà xemRồi sẽ thấy tôi ” cân bằng ” lời nóiTôi sống với 1 tình yêu ” tuyệt đối”Lòng nát tan như ” tia sáng phân kỳ”Tôi thầm mong “hội tụ ” một ngày kiaVà chẵng muốn đặt tình nơi ” vô cực “Tôi yêu em chẵng kễ gì quy ướcKhông kễ gì ” áp lu*c” cũa riêng aiNụ cười mà em ” phóng phích ” trên môiMềm rạo rực như là đang ” xuất hiện”Fãi chăng tôi đi ngược chiều giòng điệnQuá vội vàng nên “quy tắc ” không dùngTìm hơi say bao ” nhiệt độ” nhớ nhungTrong giây phút đã tan vào ” không khí”Niềm sầu tũi” bốc hơi” lên thành lệNhưng càng thương ” điện trã” càng gia tăngCó nhiều đêm “ão ãnh” cũa giai nhânĐã “fãn chiếu” wa giất mơ êm áiKhi tĩnh dậy thấy hồn như ” điện giãiĐang lạc về ” tiêu điễm” tận hư vôCó khi buồn ” phân tích ” lệ thành mưaMong “tỗng hợp ” tình yên vào lòng đấtCuối dâng em 1 tình yêu ” nguyên chất “Tôi thật tình không” phóng đại” thêm đâuQuá si mê tôi ” tích tụ ” từ lâuMột” dung dịch ” chứa rất nhiều vàng bạcTôi ” đơn chất” em ơi đừng lãnh đạmXin em về ” điều chĩnh” hộ con timTôi dành riêng 1 “vị trí” cho emCao sang nhất “Trong Tình Yêu Lý Hoá ” .

Chưa yêu em anh có năng lượng nghỉYêu em rồi độ hụt khối mất điNhưng em ơi năng lượng bảo toànTổng của chúng như ban đầu không đổi.

Gặp được em là lòng anh nóng hổiĐạn là em đã bắn trúng bia anhÔi tình yêu như sức mạnh hạt nhânPhá vỡ tim anh nhưng trọn đời chung thủy

Ôi tình yêu sức mạnh thần kỳĐến tự nhiên như chu kỳ phóng xạChưa gặp em là lòng anh phân rã

Thơ tình vật lí

Buổi đầu nhìn em qua “gương phẳng”“Mối tương quan” đã “chuyển động” lòng tôi“Đối diện” nhau trong “ánh sáng” mặt trời“Góc tọa độ” cuộc đời thôi xa lạ …Từ “trục phụ” dịu dàng lên “trục chính”Gót giai nhân mờ “thấu kính phân kỳ”“Vạn hoa” nằm trên mỗi bước em điXin “điều tiết” tình yêu thành “hằng số”.Yêu là gì tôi xin định nghĩaYêu chính là tình cảm có chiều caoHai tâm hồn đồng dạng sẽ yêu nhauVà từ đó suy ra định lýĐường nối tiếp khi tình yêu chung thủyYêu dối lừa khi hai kẻ phụ nhauNgười trung trực sẽ chịu khổ đauTình đổ vỡ khi chia đường phân giácKhông cắt nhau và chẳng gần nhau đượcBởi những điều quy ước trong taTình yêu như nét vẽ com-paBám ở tâm không đi tìm bán kínhTâm đứng yên mà hồn ta vô địnhBiết bao là tiếp tuyến quanh ta

Nếu anh là Trái Đất

Em hãy là Mặt Trăng

Nếu em là hạt nhân

Anh sẽ làm điện tử

Nếu em là điện tử

Anh _Điện thế rất cao

Để dòng diện qua mau

Đưa tình đi muôn hướng

Nếu em là ánh sáng

Anh là pin Mặt Trời

Anh đón em khắp nơi

Dâng cho đời năng lượng

Em _Đại lượng vô hướng

Anh _Đại lượng véc tơ

Bình phương anh ngẫn ngơ

Hai chúng mình là một

Sét tình anh đột ngột

Tình em cột thu lôi

Và những trận mưa rơi

Êm đềm trong dịu mát

Còn nếu em là sắt

Anh sẽ là nam châm

Để chúng mình gần hơn

Trong lực từ thương nhớ

Em ngôi sao nào đó

Giữa thiên hà xa xôi

Kính thiên văn muôn nơi

Anh dõi nhìn em đó

Vũ trụ bao la thế

Nhưng có nghĩa gì đâu

Khi người ta yêu nhau

Mọi cái đều có thể…………1.Xin đừng nhìn vào thấu kính phân kỳĐể suốt đời chỉ nhìn thấy ảnh ảoĐể hình ảnh của mình được phác thảoKhông là thật, dù cho rất đúng chiều

Cũng đừng nhìn gần hơn mặt phẳng tiêuDù thấu kính hội tụ cũng không cho ảnh thậtMà hãy nhìn từ một điểm xa nhấtĐể thấy mình nhỏ bé, để vươn lên

Dù bất cứ lúc nào cũng không quênMình là điểm sáng trên mặt trời rộng lớnĐể không ảo tưởng về mình quá trơn

2.Tình Vật Lý không là môn cơ học,Vì làm sao vĩnh cửu hóa động cơ ?Nếu tình yêu một ánh sáng nên thơTình yêu ấy cũng chỉ là tương đối !

3.Hãy ngồi nghe mà “khái niệm” tình tôiTrái tim nầy dù “điện giãi” thành haiTôi cũng sẽ vì em làm “thí nghiệm”Sắc đẹp em như một ” giây dẫn điện “Vì đó là ” đặc tính” tự ngàn xưaMột nụ cười” công dụng ” cũa em ư ?Hay ” nguyên tắc ” giết người wa khoé mắtTheo ” định luật ” cũa tình tôi ” đậm đặc “Kẽ si tình bị ” điều chế ” nơi emMột cuộc đời son trẽ fãi lên menBỡi ” nồng độ” ái tình không hạn chếTôi yêu em không cùng ” hoá Trị “Biết lấy gì do ” thễ tích ” sầu thươngEm đã làm “toã nhiệt ” trái tim hoangVà ” trọng lượng ” đã mấy lần co giãnTôi đau khỗ tim tôi vì nức rạnNên vội thay ” cường độ” cũa tình yêuGiãi thích rồi nhưng em vẫn làm kiêuKhông fát biễu 1 đôi lời ” cãm ứng”Tôi buồn chán nhưng bị em ” tác dụng “Vì tương tư là” trạng thái thiên nhiên “Nếu không tin em “khão sát ” mà xemRồi sẽ thấy tôi ” cân bằng ” lời nóiTôi sống với 1 tình yêu ” tuyệt đối”Lòng nát tan như ” tia sáng phân kỳ”Tôi thầm mong “hội tụ ” một ngày kiaVà chẵng muốn đặt tình nơi ” vô cực “Tôi yêu em chẵng kễ gì quy ướcKhông kễ gì ” áp lu*c” cũa riêng aiNụ cười mà em ” phóng phích ” trên môiMềm rạo rực như là đang ” xuất hiện”Fãi chăng tôi đi ngược chiều giòng điệnQuá vội vàng nên “quy tắc ” không dùngTìm hơi say bao ” nhiệt độ” nhớ nhungTrong giây phút đã tan vào ” không khí”Niềm sầu tũi” bốc hơi” lên thành lệNhưng càng thương ” điện trã” càng gia tăngCó nhiều đêm “ão ãnh” cũa giai nhânĐã “fãn chiếu” wa giất mơ êm áiKhi tĩnh dậy thấy hồn như ” điện giãiĐang lạc về ” tiêu điễm” tận hư vôCó khi buồn ” phân tích ” lệ thành mưaMong “tỗng hợp ” tình yên vào lòng đấtCuối dâng em 1 tình yêu ” nguyên chất “Tôi thật tình không” phóng đại” thêm đâuQuá si mê tôi ” tích tụ ” từ lâuMột” dung dịch ” chứa rất nhiều vàng bạcTôi ” đơn chất” em ơi đừng lãnh đạmXin em về ” điều chĩnh” hộ con timTôi dành riêng 1 “vị trí” cho emCao sang nhất “Trong Tình Yêu Lý Hoá “4.Anh gặp em cảm ứng một tình yêu.Hai ánh mắt giao thoa và nhiễm xạ.Anh bối rối lao vào trường điện lực.Tìm quang hình chinh phục trái tim em.Khi đêm về cường độ nhớ thâu đêm.Trong giấc mơ hình em là ảo ảnh.Anh vẫn bước đi trên con đường quỹ đạo.Hai cuộc đời giao điểm ở nơi đâu.Giữa dòng đời ta mãi lệch pha nhau.Âm sắc nhớ sóng là trong yên tĩnh.Anh thoảng thốt bồi hồi theo quán tính.Ngưỡng âm tình dội lại những yêu thương.Giải phương trình mà nhưng mãi đơn phương.Miền nỗi nhớ dạt dào vân sáng tối.Điểm tựa bên em biết bao giờ có nổi.Dang dở hoài một định luật tình yêu.Lực cản môi trường vô dạt tiêu điều.Anh trôi nổi giữa dòng đời bão tố.Vẽ hình em với muôn màu quanh phố.Hạnh phúc xa vời hội tụ ở hư vô.Đợi chờ em tự cảm thấy vui mừng.Để hai nhịp trái tim cùng cộng hưởng.Điện trở lớn thì phương trình không dao động.Em mãi là nguồn sáng của đời anh.

5.Anh yêu em trong tình yêu vật líCái nhìn đầu hai ý nghĩ giao thoaNhững nỗi buồn là cực tiểu khi xaVà cực đại niềm vui khi em đếnLực hấp dẫn làm hai ta yêu mếnTừ mỗi người nay đã trở thành đôiQuá yêu em nên anh nghĩ xa xôiTừ xa tít về tận dương vô cựcDẫu tình mình trải qua nhiều thách thứcNhưng tình anh cũng sẽ bảo toànTrái tim anh nếu em lấy đạo hàmChắc chắn kết quả sẽ bằng khôngNếu như em vẫn chưa thấy hài lòngThì em hãy nhìn em bằng tia XAnh yêu em hơn mọi lời giải thíchThực nghiệm rồi minh chứng trái tim anhKhi bên em thời gian ngỡ quá nhanhNhư chậm lại khi chúng mình xa cáchNỗi nhớ em là một hàm khả tíchĐối số là những kỉ niệm bên nhauCho dù em có ở tận nơi đâuThì tín hiệu anh cũng luôn nhận đượcPhản hồi dương là những lời hẹn ướcThủa ban đầu đã cộng hưởng con timCõi lòng em là định luật khó tìmDày công sức của bao chàng nghiên cứuSự khó hiểu là một điều tất yếuCác quá trình diễn biến chẳng như nhauLúc giận hờn em chẳng nói một câuTrong tình cảm dường như đang dán đoạnNhững thăng trầm làm tim anh hốt hoảngVội điều hòa để em lại cười tươiÁnh mắt em lại trong sáng tuyệt vờiVà anh hiểu em là khả dĩÔi muôn thủa tình yêu là như thếHết dị thường ta lại thấy yêu nhau.

BÀI THƠ TÌNH VẬT LÝ HỌC

Em cho ta chút điện năngĐể ta thắp sắng con trăng đêm buồnTình yêu ta đã cấp nguồnSao em đoản mạch chết luôn cuộc tình?

Em là dòng điện vô hìnhTa tăng tần số thình lình nhịp yêuRơ le em nhảy hơi nhiềuTa như dòng điện xoay chiều lệch pha

Em là điện trở đời taTiêu hao năng lượng ta là hơi caoTa tăng điện áp thì sao?Cuộc tình lại chập đứt bao cầu chì

Em ơi! Thử điện bu giMất luôn cao áp còn gì nữa đâuBởi vì cuộn nổ chưa câuRô to quay tít đau đầu suốt đêm!

IC ta nhớ về emĐã qua ổn áp êm đềm không thayĐiện năng át ánh trăng gầySao em nỡ đấu sợi dây chập chờn?!

Ta là tia sét nghìn vônEm dây đấu đất để chôn cuộc tình.

Thơ Vật lí

Anh yêu em trong tình yêu Vật lýCái nhìn đầu hai ý nghĩ giao thoaNhững nỗi buồn là cực tiểu khi xaVà cực đại niềm vui khi em đến

Lực hấp dẫn làm hai ta yêu mếnTừ mỗi người nay đã trở thành đôiQuá yêu em nên anh nghĩ xa xôiTừ xa tít về tận dương vô cực

Dẫu tình mình trải qua nhiều thách thứcNhưng tình anh cũng sẽ bảo toànTrái tim anh nếu em lấy đạo hàmChắc chắn rằng kết quả sẽ bằng không

Nếu như em vẫn chưa thấy hài lòngThì em hãy nhìn anh bằng tia XAnh yêu em hơn mọi lời giải thíchThực nghiệm rồi minh chứng trái tim anhKhi bên em thời gian ngỡ quá nhanh

Như chậm lại khi chúng mình xa cáchNỗi nhớ em là một hàm khả tíchĐối số là những kỷ niệm bên nhauCho dù em có ở tận nơi đâu

Thì tín hiệu anh cũng luôn nhận đượcPhản hồi dương là những lời hẹn ướcThủa ban đầu đã cộng hưởng con timCõi lòng em là định luật khó tìm

Dày công sức của bao chàng nghiên cứuSự khó hiểu là một điều tất yếuCác quá trình diễn biến chẳng như nhauLúc giận hờn em chẳng nói một câu

Trong tình cảm dường như đang gián đoạnNhững thăng giáng làm tim anh hốt hoảngVội điều hòa để em lại cười tươiÁnh mắt em lại trong sáng tuyệt vờiVà anh hiểu là em là khả dĩÔi muôn thủa tình yêu là như thếHết dị thường ta lại thấy yêu nhaudòng điện nào đưa anh đến bên emcũng đi qua muôn ngàn điện trởem có lúc thờ ơ hay mắc cỡhay chỉ bởi trắc trở cuộn dây

con tim anh mách bảo đâu đâyhay chỉ tại hai bờ bản cựclàm anh bực bấm nhầm nút vôngabời vì em đã ngắt khóa Klàm lệch pha, em giận anh thật màcó lẽ là đôi ta chưa hiểutình yêu là ngắt quãng hay giao thoanhất định là giao thoa điều hòa

còn em là vận tốc đó đâu xađể anh là lam đa bước sóngôi khó thay khi bước sóng đa chiềuphân cách nào ngăn cản trái tim yêu

nó như là tia rơnghen bắn phánếu em là năng lượng hạt anphaanh xin là bêta đứng đợicòn em là tia tới song songthì anh mong được làm chùm hội tụ

bao chu kì bao bước sóng tình yêuđể trong anh còn nhiều nguồn phátdịch chuyển nào tan nát lực li tâmcho sóng âm truyền tới đến không mờvà tình chúng mình mãi bền như Lí Cơ“Trái tim anh đang dao động điều hòaKhi em đến bỗng lệch pha dao độngMái tóc em tóa từ trường rất rộngLàm cho anh biên độ bỗng tăng nhanhÁnh mắt em những tia sáng lonh lanhNhư lăng kính có bảy màu rực rỡAnh yêu em qua từng hơi thởSao ngọt ngào như tiếng vọng của âm thoaMôi em cười tựa những cánh hoaLàm dao động sóng lòng trên mặt nướcChợt một buổi trên đường em nhẹ bướcChuyển động đều theo làn gió thoảng quaĐứng cách em một bước sóng lam-đaSao anh thấy tim mình như tỏa nhiệtTừ sâu thẳm tâm hồn anh đã biếtHai trái tim đang dao động cùng pha“.

THƠ TÌNH YÊU VẬT LÝ

“Trái tim anh đang dao động điều hòa

Khi em đến bỗng lệch pha dao động

Mái tóc em tóa từ trường rất rộng

Làm cho anh biên độ bỗng tăng nhanh

Ánh mắt em những tia sáng lonh lanh

Như lăng kính có bảy màu rực rỡ

Anh yêu em qua từng hơi thở

Sao ngọt ngào như tiếng vọng của âm thoa

Môi em cười tựa những cánh hoa

Làm dao động sóng lòng trên mặt nước

Chợt một buổi trên đường em nhẹ bước

Chuyển động đều theo làn gió thoảng qua

Đứng cách em một bước sóng lam-đa

Sao anh thấy tim mình như tỏa nhiệt

Từ sâu thẳm tâm hồn anh đã biết

Hai trái tim đang dao động cùng pha”.

Thơ tình yêu qua lăng kính

Anh vẫn biết em không còn yêu anh nữaNhưng anh vẫn yêu em như ngày ấy‘Lăng kính’ là Anh – Em là ‘tia ló’Ngăn cách hai ‘môi truờng’, ‘chiết suất’ nhỏ hề chiVật ở vô cùng – anh là ‘ảnh’ tí ti

Giữa hồn em, anh là ‘ảnh ảo’Cuộc đời kia vẫn nhiều khúc ngoặcNên ‘tia sáng’ nào truyền thẳng đuợc đâu em‘Hệ ghép sát’, em là một ‘ánh đèn’Soi sáng đường anh đi trong quãng đời vô vọngNhững đêm dài mông lung thầm uớc nguyệnCó một lần, anh! – ‘Ảnh thật’ của hồn em …

Giữa hồn em, anh là ‘ảnh ảo’Cuộc đời kia vẫn nhiều khúc ngoặcNên ‘tia sáng’ nào truyền thẳng đuợc đâu em‘Hệ ghép sát’, em là một ‘ánh đèn’Soi sáng đường anh đi trong quãng đời vô vọngNhững đêm dài mông lung thầm uớc nguyệnCó một lần, anh! – ‘Ảnh thật’ của hồn em …

Từ buổi đầu nhìn em qua ‘gương phẳng’‘Mối tương quan’ đã ‘chuyển động’ lòng tôi‘Đối diện’ nhau trong ‘ánh sáng’ mặt trời‘Góc tọa độ’ cuộc đời thôi xa lạ …Từ ‘trục phụ’ dịu dàng lên ‘trục chính’Gót giai nhân mờ ‘thấu kính phân kỳ’‘Vạn hoa’ nằm trên mỗi bước em điXin ‘điều tiết’ tình yêu thành ‘hằng số’

BÀI THƠ TÌNH ĐIÊN NẶNG

Anh yêu em một tình yêu ngắn mạchMi-crô giây tình đã vọt trời xanhEm giật thót… ôi thiên đường hạnh phúc… !Ngờ đâu anh lặng lẽ xuống trục hoành !

Anh yêu em bằng mối tình sóng sinMà tần số anh đã cài quá nhỏEm đợi mãi anh mới bò lên đỉnhChút ít vui anh đã thả dốc dài.

Hạnh phúc nồng nàn giây phút bên anhRồi buồn bã ngày anh qua tọa độTình như những mùa xuân mai mới trổHạ, thu, đông em chỉ thấy lá cành…

Em bảo rằng em chỉ thích xung vuôngCho giấc ngủ em được lần trọn vẹnĐêm đủ dài cho hoa quỳnh đỡ thẹnNgày đủ cho lan trắng hóng mặt trời .

Nhắc anh hoài em ghét xung tam giácTình yêu như lính đào ngủ qua đêmNăm xa cách cho vài giờ tất bậtTình vụt bay cơn lốc thoảng qua rèm !

***Ôi tình yêu ! những cuộc tình điên nặngLúc bậc đôi ba rồi lúc đa hàiLúc nhũng nhiễu cho tình tàn phaiThôi anh cứ yêu như lần ngắn mạch !

(Chú thích: điên nặng = điện)

ỨNG DỤNG VẬT LÝ

Tôi kể bạn ngheCâu chuyện vật lýThật là nhiều ýQuang, điện, nhiệt, cơ.Lơ xơ cũng đủDư dả cái hayCông dụng đầy đầyAi ai cũng biếtThằng “Quang” lên tiếngGay gay chết thiệtAi cần đeo kínhThì đến tôi ngay“Điện” cũng thi đuaTôi đây không kémÁnh sáng muôn nơiMình ta ban phátNước sôi lục đục“Nhiệt cựa quậy mìnhTàu hơi xưa chạyCông tôi thật lớnMuôn vật xung quanhĐều nhờ cậy taDõng dạc lên tiếngĐó là anh “Cơ”Các bạn thấy đấyMuôn vạn thú hayVật lý giơ tayTôi đây có mặt!

Tình yêu trong môn vật lý ,hoá

Khi tôi nói em đừng ” phãn ứng ”Hãy ngồi nghe mà “khái niệm” tình tôiTrái tim nầy dù “điện giãi” thành haiTôi cũng sẽ vì em làm “thí nghiệm”Sắc đẹp em như một ” giây dẫn điện ”Vì đó là ” đặc tính” tự ngàn xưaMột nụ cười” công dụng ” cũa em ư ?Hay ” nguyên tắc ” giết người wa khoé mắtTheo ” định luật ” cũa tình tôi ” đậm đặc ”Kẽ si tình bị ” điều chế ” nơi emMột cuộc đời son trẽ fãi lên menBỡi ” nồng độ” ái tình không hạn chếTôi yêu em không cùng ” hoá Trị ”Biết lấy gì do ” thễ tích ” sầu thươngEm đã làm “toã nhiệt ” trái tim hoangVà ” trọng lượng ” đã mấy lần co giãnTôi đau khỗ tim tôi vì nức rạnNên vội thay ” cường độ” cũa tình yêuGiãi thích rồi nhưng em vẫn làm kiêuKhông fát biễu 1 đôi lời ” cãm ứng”Tôi buồn chán nhưng bị em ” tác dụng ”Vì tương tư là” trạng thái thiên nhiên ”Nếu không tin em “khão sát ” mà xemRồi sẽ thấy tôi ” cân bằng ” lời nóiTôi sống với 1 tình yêu ” tuyệt đối”Lòng nát tan như ” tia sáng phân kỳ”Tôi thầm mong “hội tụ ” một ngày kiaVà chẵng muốn đặt tình nơi ” vô cực ”Tôi yêu em chẵng kễ gì quy ướcKhông kễ gì ” áp lu*c” cũa riêng aiNụ cười mà em ” phóng phích ” trên môiMềm rạo rực như là đang ” xuất hiện”Fãi chăng tôi đi ngược chiều giòng điệnQuá vội vàng nên “quy tắc ” không dùngTìm hơi say bao ” nhiệt độ” nhớ nhungTrong giây phút đã tan vào ” không khí”Niềm sầu tũi” bốc hơi” lên thành lệNhưng càng thương ” điện trã” càng gia tăngCó nhiều đêm “ão ãnh” cũa giai nhânĐã “fãn chiếu” wa giất mơ êm áiKhi tĩnh dậy thấy hồn như ” điện giãiĐang lạc về ” tiêu điễm” tận hư vôCó khi buồn ” phân tích ” lệ thành mưaMong “tỗng hợp ” tình yên vào lòng đấtCuối dâng em 1 tình yêu ” nguyên chất ”Tôi thật tình không” phóng đại” thêm đâuQuá si mê tôi ” tích tụ ” từ lâuMột” dung dịch ” chứa rất nhiều vàng bạcTôi ” đơn chất” em ơi đừng lãnh đạmXin em về ” điều chĩnh” hộ con timTôi dành riêng 1 “vị trí” cho emCao sang nhất “Trong Tình Yêu Lý Hoá ” .

Thơ Vật lí

dòng điện nào đưa anh đến bên emcũng đi qua muôn ngàn điện trởem có lúc thờ ơ hay mắc cỡhay chỉ bởi trắc trở cuộn dây

con tin anh mách bảo đâu đâyhay chỉ tại hai bờ bản cựclàm anh bực bấm nhầm nút vôngabời vì em đã ngắt khóa K

làm lệch pha, em giận anh thật màcó lẽ là đôi ta chưa hiểutình yêu là ngắt quãng hay giao thoanhất định là giao thoa điều hòa

còn em là vận tốc đó đâu xađể anh là lam đa bước sóngôi khó thay khi bước sóng đa chiềuphân cách nào nhăn cản trai tim yêu

nó như là tia rơn ghen bắn phánếu em là năng lượng hạt an phaanh xin là bê ta đứng đợicòn em là tia tới song songthì anh mong được làm chùm hội tụ

bao chu kì bao bước sóng tình yêuđể trong anh còn nhiều nguồn phátdịch chuyển nào tan nát lực li tâmcho sóng âm truyền tới đến không mờVà tình chúng mình mãi bền như Vũ Trụ.

Tiếp thơ tình

Trái tim nhói đau khi có độ phóng xạGiảm theo thời gian, theo hàm số mũVậy cuộc đời có u tối ko anh?Phản ứng phân hạch , Urani phá vỡEm bỡ ngỡ nhận năng lượng hạt nhânTừ đám mây tinh vân hóa thành thiên hàVà ngôi nhà chúng ta là vũ trụ bao la…

Chúng ta là hai đồng vị phóng xạVới chu kỳ bán rã là giống nhauTrái tim nhói đau khi có độ phóng xạGiảm theo thời gian, theo hàm số mũVậy cuộc đời có u tối ko anh?Phản ứng phân hạch , Urani phá vỡEm bỡ ngỡ nhận năng lượng hạt nhânTừ đám mây tinh vân hóa thành thiên hàVà ngôi nhà chúng ta là vũ trụ bao la…

Tình yêu Vật Lý

Anh gặp em cảm ứng một tình yêu.Hai ánh mắt giao thoa và nhiễm xạ.Anh bối rối lao vào trường điện lực.Tìm quang hình chinh phục trái tim em.Khi đêm về cường độ nhớ thâu đêm.Trong giấc mơ hình em là ảo ảnh.Anh vẫn bước đi trên con đường quỹ đạo.Hai cuộc đời giao điểm ở nơi đâu.Giữa dòng đời ta mãi lệch pha nhau.Âm sắc nhớ sóng là trong yên tĩnh.Anh thoảng thốt bồi hồi theo quán tính.Ngưỡng âm tình dội lại những yêu thương.Giải phương trình mà nhưng mãi đơn phương.Miền nỗi nhớ dạt dào vân sáng tối.Điểm tựa bên em biết bao giờ có nổi.Dang dở hoài một định luật tình yêu.Lực cản môi trường vô dạt tiêu điều.Anh trôi nổi giữa dòng đời bão tố.Vẽ hình em với muôn màu quanh phố.Hạnh phúc xa vời hội tụ ở hư vô.Đợi chờ em tự cảm thấy vui mừng.Để hai nhịp trái tim cùng cộng hưởng.Điện trở lớn thì phương trình không dao động.Em mãi là nguồn sáng của đời anh.

Chưa yêu em anh có năng lượng nghỉYêu em rồi độ hụt khối mất điNhưng em ơi năng lượng bảo toànTổng của chúng như ban đầu không đổi.

Gặp được em là lòng anh nóng hổiĐạn là em đã bắn trúng bia anhÔi tình yêu như sức mạnh hạt nhânPhá vỡ tim anh nhưng trọn đời chung thủy

Ôi tình yêu sức mạnh thần kỳĐến tự nhiên như chu kỳ phóng xạChưa gặp em là lòng anh phân rãChờ một ngày mất đôi hạt anpha

Bài 2

Anh yêu em trong tình yêu Vật lýCái nhìn đầu hai ý nghĩ giao thoaNhững nỗi buồn là cực tiểu khi xaVà cực đại niềm vui khi em đến

Lực hấp dẫn làm hai ta yêu mếnTừ mỗi người nay đã trở thành đôiQuá yêu em nên anh nghĩ xa xôiTừ xa tít về tận dương vô cực

Dẫu tình mình trải qua nhiều thách thứcNhưng tình anh cũng sẽ bảo toànTrái tim anh nếu em lấy đạo hàmChắc chắn rằng kết quả sẽ bằng không

Nếu như em vẫn chưa thấy hài lòngThì em hãy nhìn anh bằng tia XAnh yêu em hơn mọi lời giải thíchThực nghiệm rồi minh chứng trái tim anhKhi bên em thời gian ngỡ quá nhanh

Như chậm lại khi chúng mình xa cáchNỗi nhớ em là một hàm khả tíchĐối số là những kỷ niệm bên nhauCho dù em có ở tận nơi đâu

Thì tín hiệu anh cũng luôn nhận đượcPhản hồi dương là những lời hẹn ướcThủa ban đầu đã cộng hưởng con timCõi lòng em là định luật khó tìm

Dày công sức của bao chàng nghiên cứuSự khó hiểu là một điều tất yếuCác quá trình diễn biến chẳng như nhauLúc giận hờn em chẳng nói một câu

Trong tình cảm dường như đang gián đoạnNhững thăng giáng làm tim anh hốt hoảngVội điều hòa để em lại cười tươiÁnh mắt em lại trong sáng tuyệt vờiVà anh hiểu là em là khả dĩÔi muôn thủa tình yêu là như thếHết dị thường ta lại thấy yêu nhau

Thơ tình vật lý

Em yêu ơi trải qua bao chu kỳ dao độngTâm hồn em là quỹ đạo của lòng anhEm còn nhớ chăng mùa xuân năm ấyTa gặp nhau dưới ánh sáng đô thành

Đôi mắt em là 1 cung chứa gócCả bầu trời nội tiếp dưới hàng miTâm hồn em là 1 bài chưa họcChứng minh sao cho thật ly kỳ

Chân em bước cosin yểu điệuÔi đạo hàm vĩ đại của tình yêuAnh với em 2 mặt phẳng đồng quyAnh gửi em muôn vàn lần ma sát …

Hẹn gặp em ở công viên thống nhấtMà lòng anh như 1 bất phương trìnhVới bao giả thiết cùng chứng minhRồi kết luận mối tình như giọt nước

Định luật Ôm em ơi đầy mơ ước2 trái tim 2 dao động cùng phaTập xác định mối tình của chúng taHàm bất biến vô nghiệm trên đẳng thức

Em yêu dấu đừng vội vàng thất vọngGiận trách hờn anh lạnh lẽo thờ ơBởi tim anh đang ở trạng thái chờĐủ điều kiện để thoát ra vòng lặp

Anh vẫn thầm luôn tôn thờ bóng sắcNgười anh yêu như quy tắc lập trìnhTrong sáng, ít lời, dễ hiểu, đẹp xinhĐừng bí hiểm, anh điên đầu gỡ rối

Nàng có biết mỗi khi em giận dỗiTình yêu treo vì lỗi bộ nhớ trànMà anh đâu phạm nhiều lỗi cho camSinh nhật em anh chỉ quên khởi tạo

Từ nay anh đã thêm hàm thông báoChạy âm thầm nhưng chính xác cực caoTình đôi ta anh thiết kế top-downTránh tuyệt đối mọi khả năng viết lại

Nhớ buổi đầu quen nhau còn khờ dạiEm vẫn tin đó là biến ngẫu nhiênNào có hay anh đã được chân truyềnHướng đối tượng võ công cao cấp nhất

Đại trượng phu thân đứng trong trời đấtNguyện câu thề hằng số với tình yêuTrong tâm anh luôn ao ước một điềuNâng cấp tình yêu lên thành đám cưới

Hãy tưởng tượng ngày chúng mình chung lốiTrên con đường ngắn nhất tới tương laiThuật toán đệ quy áp dụng chẳng saiBầy con cháu tăng dần theo năm tháng

Thơ tình Vật Lí

Nếu anh là dòng điện I vônEm sẽ là quả bóng đèn cần điệnVà mẹ em biến trở của dây dòngTrời sinh ra để cản đường dòng điệnVà bố em cầu dao điện thếNếu khi cần ông sẽ ngắt I ngayVà như thế hậu quả sẽ khôn lườngĐèn sẽ tắt và điện thì sẽ chếtVà anh ước sao anh không là dòng điệnMà chỉ là pin con thỏ em ơiVà khi đó không còn gì ngăn cảnBởi vì pin đâu có trở để ngăn dòngVà khi đó cầu dao không tác dụngBóng đèn em lại sáng rực màu trăngNếu anh em là cảm kháng của nguồnThì chị em tất nhiên là dung khángVà khi đó triệt tiêu cho tất cảCộng hưởng rồi mọi trở sẽ bằng khôngNếu ông em là một điện trở nguồnThì I tăng R sẽ giảmVà khi đó không còn gì ngăn cảnĐể cho dòng khỏi chập mạch em ơiAnh sẽ đến bên em không gì cản nổiBởi vì anh là dòng điện I vôn******** The end ********

Tôi và em là hai hành tinh lạGói phận đời trong vũ trụ bao laNiềm riêng mang nặng trĩu dãy ngân hàTa khắc khoải bên từng năm ánh sáng

ôm ngõ hồn còn in hằn dĩ vãngTa yên nằm trên hai trục x,yVết thương lòng nào hẳn đã phôi phaiNhư dung khí vẫn còn âm ỉ đốt

Nhờ ánh quang ta gặp nhau bất chợtTình gieo tình theo định luật NewtonÐem ưu tư ta nối nhịp cầu vồngTrên trục z ta nhận ra giao điểm

Nhưng có phải cõi đời hay châm biếm ?Mĩa mai thay định lý Hubble ra đờiNgày mỗi đưa hai đứa mình hai nơiÐể khoảng cách là một trời thương nhớ

Từ xa em, hành tinh tôi đã vỡTự thu mình vào vùng tối black-holeHững hờ trong kiếp sống qúa mõi mònTim lạnh giá, vô tri, vô sắc diện

Kiếp phù du, nào có chi vĩnh viễn ?Ðời chỉ là sự kiện nối tiếp nhauÐắp lên ta chất ngất vết thương đauRồi bùng nổ, trả ta về hư cấu******** The end ********

Thầm gọi tên em quay lưng phản xạTrước mắt ta bao lượng tử cuộc đờilực hạt nhân sao lại nỡ tách rờiĐể đôi tim ta buông rơi quỹ đạo.Nhìn sao băng lung linh ngàn ảnh ảoẨn phương trình của virus tình yêuHoa ngọc lan bao bước sóng thủy triềuBờ còn xa đứng quay chiều dao động.Gần quang tâm nhưng không thể đồng quyTuy giao thoa nhưng ta lại phân kìNỡ vì sao em xa rời tiêu điểmDẫu biết mình còn năng suất phân li.******** The end ********

Tiếp thơ tình Vật lí

Dòng điện dịch làm chũng ta gặp nhauBởi biến thiên của điện trường hai đầuEm có lúc âu sầu hay áy náy…Bởi vì anh là 1 điện trường xoáyChẳng có khởi đầu, kết thúc anh ơi !!Và có thể do chuyển dời dao độngLàm sóng ngang sóng dọc khác phương truyềnChuyện tình mình là một khúc giao duyênChỉ giao thoa khi gặp miền đất rộng Cả hai sóng truyền được trong chất lỏngNhưnglực đàn hồi chẳng thể làm thay đổi …Phương truyền dao động sóng anh ơi!!Tình yêu ta vẫn mãi tuyệt vời..

Anh và em như mạch điện xoay chiềuĐoạn mạch RLC ko phân nhánhCuộn cảm, tụ điện được sánh ngang hàngkhi có dòng điện “ngang tàng” đi qua Tụ điện như khóa K, cản trở hoàn toànLàm độ sáng bóng đèn ko còn nữaVà đành rằng em phải thất hứa…Quang phổ liên tục chẳng thể như xưaKo dải mà đỏ lam chàm tímBởi anh là chất khí bay hơiCòn em là một nguyên tố mớiCó lẽ nào đảo vạch được anh ơi !!??

Chúng ta xa nhau mãi nhớ nhau nhiềuChính bước sóng là khoảng cách tình yêuTử ngoại ,hồng ngoại nhiều hơn khả kiếnSóng vô tuyến điện và cả gamaNếu anh la bêta đứng đợiBêta cộng sánh với bêta trừBêta cộng rất ư là hiếm!Và nghiễm nhiên ấy chính là em