Trên đời chỉ có 2 thứ duy nhất không được bỏ lỡ: 1 là chuyến xe cuối cùng để trở về, 2 là người thật lòng yêu thương ta

“Nhà” là một cái tên thông thường nhưng mang đến cảm giác ấm áp và khác biệt. Từ khi chúng ta kêu khóc lần đầu tiên khi mới chào đời, cho đến khi trải qua năm tháng đủ để chúng ta tiếp tục vào kiếp sau, dù là người giàu có với tài sản triệu đô hay chỉ là người bình thường không có gì, dù ở trong căn nhà sang trọng giữa thành phố hay trong căn nhà nhỏ bé nơi núi rừng, chúng ta vẫn cần một nơi gọi là “nhà” để trở về sau những ngày mệt mỏi.

Khi trưởng thành, chúng ta có thể nhận thức và trải nghiệm nhiều loại tình cảm khác nhau trong cuộc sống, bao gồm tình thân, tình yêu, tình bạn, tình nghĩa… Tuy nhiên, không có bất kỳ tình cảm nào có thể sánh bằng tình cảm từ cha mẹ, nó là tình cảm vượt trội như một ngọn núi cao và sâu thẳm như biển.

Như thường nghe: “Khi cha mẹ còn, nhà là nơi để trở về, nhưng khi cha mẹ đã ra đi, nhà chỉ là nơi để đến.” Cuộc sống với những nhu cầu vật chất thường khiến chúng ta xa cách cha mẹ, đôi khi còn quên mất con đường về nhà, đến nơi bình yên nhất trong cuộc sống, nơi mà luôn có sự chấp nhận và yêu thương vô điều kiện từ cha mẹ. Dù cuộc đời có gian truân đến mức nào, chúng ta chỉ cần ở bên những người thân yêu đã sinh ra và nuôi dưỡng chúng ta, chúng ta sẽ tràn đầy hạnh phúc và sống lại trong một tình yêu trọn vẹn.

Duy chỉ cần cha mẹ còn sống, ngôi nhà nhỏ cũng có thể trở thành một bến bịt chặt cơn bão, mang lại cho ta cảm giác an toàn không thể thay thế. Dù ta đi đến mọi miền đất khách, vượt qua non sông, xa quê hương, chỉ cần nhớ đến cha mẹ ở nhà, ta sẽ tự dưng có động lực tiếp tục cố gắng. Dù thành công hay thất bại trong sự nghiệp, khi trở về nhà, ta vẫn chỉ là những đứa con thơ ấu, luôn được quan tâm và chăm sóc.

Nếu người tạo ra tình yêu của chúng ta cũng không còn, chúng ta sẽ phải đối diện với những gì? Khi đói, không ai quan tâm. Khi bị ốm, không ai chăm sóc. Khi ngã, không ai giúp đỡ. Khi mệt, không ai chở che. Đối mặt với mọi khó khăn và thách thức của cuộc sống, chúng ta phải tự mình vác trên vai, trở thành người hoàn toàn cô đơn, không có nơi để dựa vào.

 Về thăm cha mẹ ngay khi có thể vì trên đời chỉ có 2 thứ duy nhất không được bỏ lỡ: 1 là chuyến xe cuối cùng để trở về, 2 là người thật lòng yêu thương ta - Ảnh 1.

Tình yêu tuyệt vời nhất trong cuộc sống chỉ có thể là tình yêu của cha mẹ. Họ luôn vị tha, bảo vệ, giúp đỡ và chăm sóc chúng ta một cách vô điều kiện. Vì vậy, khi họ vẫn còn ở bên, chúng ta sẽ luôn có một nơi để trở về, một ngôi nhà vĩnh viễn. Đó là nơi căn nguyên, gốc rễ của chúng ta, không có gì có thể thay đổi được.

Sau khi trở thành người trưởng thành và rời xa gia đình để bước vào xã hội, chúng ta liên tục đối mặt với sự khắc nghiệt của hiện thực, buộc phải thay đổi bản thân để thích nghi. Trong những thời điểm mệt mỏi và bất lực nhất, suy nghĩ của ai cũng chỉ mong muốn được trở về ngôi nhà! Có lẽ chỉ cần gặp mặt mẹ cha một lần, tất cả sẽ được giải tỏa, chúng ta sẽ tìm lại được chốn an yên trong tâm hồn.

Như trong câu thoại của bộ phim Mắt Biếc, được chuyển thể từ cuốn tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, một nhân vật đã nói: “Có 2 điều trong cuộc đời không thể bỏ qua: Chuyến xe cuối cùng trở về nhà và người thật lòng yêu thương chúng ta.” Đúng là tuyệt vời, viễn du trở về ngôi nhà sẽ mang lại cho chúng ta cả hai điều quan trọng đó, một mái ấm thực sự và sự chờ đợi của cha mẹ.

Trong mỗi giai đoạn của cuộc sống, chúng ta thường phải đối mặt với nhiều trăn trở. Có sự nghiệp, có bạn bè, có người yêu, và một ngày nào đó chúng ta sẽ có gia đình riêng, có những người thân yêu khác. Do đó, tình cảm đối với cha mẹ dần trở nên xa vời. Mỗi khi rảnh rỗi, ta thường tự nhủ: “Sẽ về quê lần sau”, “Sẽ gọi điện hỏi thăm bố mẹ lần sau”… Nhưng rồi, có quá nhiều “lần sau” và chúng ta luôn lầm tưởng rằng cha mẹ còn nhiều thời gian giống như ta.

 Về thăm cha mẹ ngay khi có thể vì trên đời chỉ có 2 thứ duy nhất không được bỏ lỡ: 1 là chuyến xe cuối cùng để trở về, 2 là người thật lòng yêu thương ta - Ảnh 2.

Bạn còn chần chừ gì nữa khi chúng ta chỉ còn một số lượng hạn chế để quan tâm và chăm sóc những người thân yêu nhất trong cuộc sống?

Thế giới của chúng ta chứa đựng muôn màu muôn vẻ, rực rỡ sắc màu thanh xuân. Tuy nhiên, người già chỉ còn lại con cháu. Rất ít người có thể ở bên chăm sóc cha mẹ từng miếng ăn, giấc ngủ như họ đã làm khi chúng ta còn nhỏ. Khi nhận ra thời gian đã trôi qua, bố mẹ đã già đi. Một ngày nào đó, họ sẽ rời xa chúng ta. Đây là sự thật không thể tránh khỏi. Chỉ khi đó, chúng ta mới hiểu thực sự ý nghĩa của câu nói: “Khi cha mẹ còn, nhà là nơi để về nhưng khi cha mẹ mất, bạn chỉ còn nơi để đến.”

Nơi mà có mẹ cha, đó chính là ngọn hải đăng luôn chiếu sáng trái tim ta dù ở bất cứ nơi nào. Tuy nhiên, khi cha mẹ đã ra đi, ngọn hải đăng đã tắt. Giữa không gian vô tận, linh hồn chúng ta không còn tìm thấy nguồn sáng nào có thể thay thế được.

Hãy không ngừng hối hận cho đến ngày mai, vì thời gian còn lại rất ít. Khi cha mẹ vẫn ở nhà đợi bạn, hãy dành thời gian cho họ nhiều hơn. Cùng nhau ngồi bên nhau, cùng nhau kể chuyện về những trải nghiệm đã qua, cùng nhau chia sẻ tình yêu thương từ lòng của mình và cho họ biết rằng bạn đã trưởng thành và hạnh phúc.

Tình cảm hiếu thảo muộn màng là nỗi đau thương lớn nhất trong cuộc sống. Hãy quan tâm và trân trọng cha mẹ từ bây giờ, đừng để cho đến khi họ đi xa mới nhận ra giá trị của tình yêu và những kho báu tràn đầy yêu thương mà chúng ta đã từng có. Hãy thu dọn và lên xe về thăm cha mẹ ngay khi còn có thể.

Sáng tạo của tuổi trẻ.