Những câu nói hay của liêu hà trinh

Liêu Hà Trinh được biết đến rộng rãi qua nhiều chương trình truyền hình như: Chuyện Đêm Muộn, Một Bước Để Chiến Thắng, Cùng Nhau Tỏa Sáng, Chọn Mặt Gửi Vàng,… Bên cạnh đó, tác giả còn biết đến cô qua những tập thơ chữ tình nhiều cảm xúc. Dưới đây là top 10 bài thơ hay của Liêu Hà Trinh chúng tôi đã tổng hợp gửi đến các bạn độc giả yêu thơ.

Những tập thơ hay của MC Liêu Hà Trinh tuyển chọn

MC Liêu Hà Trinh: “Đàn ông 10 người có đến 9 người đã mang tư tưởng của đứa trẻ 7 tuổi” | Báo Dân trí

MC xinh đẹp Liêu Hà Trinh

Bài: Ai cấm làm thơ

Ai cấm tôi làm thơ

Ai cấm thôi mơ mộng!?

Ai cấm mình lóng ngóng

Lơ lửng ở trên trời

Mặt đất chật quá thôi

Bảy tỷ người chen chúc

Chẳng khác gì địa ngục

Mình sợ, trốn trên này

Nằm giữa những đám mây

Trôi về hồi còn nhỏ

Trôi về trong từng ngõ

Dừng ở khu phố Tàu

Mình thấy bà nhặt rau

Nấu nồi canh thơm phức

Mình thấy ngày oi bức

Chị em họ tắm sông

Mình hét: “Có vui không!??”

Nhưng không ai nghe cả…

Mình trôi về mồ mả

Thấy bà ngoại rất buồn

Miệng nhắc đến mẹ luôn

“Hãy yêu thương sức khỏe”

Mình thấy thời non trẻ

Vụng dại mối tình đầu

Đám mây trôi đến đâu

Mình đau đầu đến đó!

Mình xuống mây, chạm ngõ

Căn nhà góc phố quen

Mình thấy nhà tắt đèn

Hàng cây xanh chết cả

Trời ơi tàn nhẫn quá!

Sử quân tử của tôi

Các người giết mất rồi

Người bạn thân tôi đấy…

Đám mây trên cao thấy

Vội sà xuống đón mình

Đám mây chỉ làm thinh

Đưa mình đi đến đó

Đấy là căn phòng đỏ

Hầm rượu của chúng mình

Tóc ngắn vẫn rất xinh

Ngồi đăm chiêu hút thuốc

Mình kể chuyện rất nuột

Tóc ngắn phá ra cười

Cô bảo thật là vui

Vì có mình là bạn…

Bỗng nhiên sao choáng váng!

Ký ức lại tràn về

Tựa nước lũ tràn đê

Tựa thủy tinh đang vỡ…

Chưa kịp xong bỡ ngỡ

Căn phòng biến mất rồi

Chỉ còn mỗi mình thôi

Lặng im tô son đỏ

Anh đứng sau mình đó

Ôm khẽ, ngọt thì thầm

“Chẳng cần mộng trăm năm

Cảm ơn em, tri kỷ…”

Ôi những điều trân quý

Chỉ dám kể trong thơ

Thôi ai bảo tôi khờ

Chỉ gật đầu, khờ thật!

Thôi mai lan cúc trúc

Các bạn tỏa hương đi

Mình gom theo đom đóm

Về nơi chẳng có gì.

Bài: Điều cuối cùng nên tìm kiếm

Em muốn tìm một người cùng mình lớn lên

Cùng lặng im ngắm mây mù Đà Lạt

Khi già đi chúng mình không hoảng loạn

Không nháo nhào, bội bạc, cũng chẳng đau

Đơn giản vì, mình đủ, nếu có nhau

Bên người này, người kia thêm mạnh mẽ

Em không cần, tóc xanh, tuổi trẻ

Không cần anh, những ngày tháng huy hoàng

Sẽ tốt hơn nếu tim đập nhẹ nhàng

Cầm tay nhau trước khi vào giấc ngủ

Chẳng cần nhiều hơn… Với em vậy là đủ

Em cần anh. Như cần nhịp thở sâu.

Anh đến trễ cũng được, không cần phải vội đâu

Em có thể chờ, vì biết rằng xứng đáng!

Bài: Thư tình không gửi

Đến một lúc nào đó, họ rồi sẽ ra đi

Mang theo bên mình nhiều thứ, hơn hành lý.

Trong đó có cả những khoảng không mộng mị

Nhỏ xíu mà trống hoác chẳng thể đầy

… Anh có hiểu ý nghĩa của thư tay?

Khi thế giới ảo ngắn hơn, chỉ cần viết caption và thêm tag

Thế nhưng em, mong anh hít sâu mùi mực nhạt

Cứ thế mà tưởng tượng ra dáng em ngồi…

Số là cũng đã lâu mình không gặp đấy thôi

Nên em mượn lá thư, nét chữ nghiêng gắm gửi

Đầu thư, xin chào anh trẻ tuổi

Xuống đầu dòng, là ba chấm lặng im.

Em chỉ nghĩ được lời chào thôi

Chẳng biết viết gì thêm

Sợ mấy dòng hỏi han lại thảo mai xa lạ

Nếu hỏi anh còn nhớ em không?

Thì ra khiên cưỡng quá…

Vờ hỏi cuộc sống thế nào?

Thật ra em đã biết cả rồi…

Em chẳng biết nói gì, nên để lại dấu son môi

Gửi trả anh, nụ hôn đầu tháng Chín

Trước biển xanh, màu mắt anh bịn rịn

Tay không rời, trên xe buýt tiễn em…

Chuông đổ 12 giờ, thật tội nghiệp Lọ Lem

Xiêm y lung linh giờ biến đâu mất cả

Chỉ còn chúng ta, người làm công vất vả

Lo chạy đuổi đồng tiền, quên mất việc yêu đương.

Xe buýt chạy đến chặng giữa đường

Em mới nhớ ra, chưa ôm anh lần cuối

Em hẹn mùa sau, ngày nắng mới

Dẹp hết những bộn bề, ta lại sẽ gặp nhau.

Thế mà từ dịp ấy, đã lâu

Mình bặt tin, chẳng còn nhau anh nhỉ?

Riêng mùi áo sơ mi, em nhớ kỹ

Nhưng không thể tả hết trong thư này, e lại thật làm phiền!

Giấy một mặt, nên chẳng dám viết thêm

Em sợ ở chỗ anh, biển xanh làm ướt cả

Phiền anh đọc, rồi xé đi! Tơi tả!

Trả ta về trong gió biển hư vô!

Đã lâu rồi chẳng ai cả đến chơi

Đến món salad, cũng chẳng buồn trộn nấu

Nụ cười héo, chắc nhỏ còn một mẩu

Dao thìa xinh, được dọn cất đi

Đã lâu rồi, từ lúc người ấy đi…

Không ai đứng trong bếp, cho mình ôm hôn nữa

Từ lâu rồi, chén bát mình tự rửa

Cũng hơi nhớ người la:“Sao hậu đậu thế này?”

Từ bao giờ nhỉ, đám hoa tay

Cũng không thôi thúc ta, ngồi vào giá vẽ?

Không còn tương tư, về mối tình tươi trẻ

Không còn đến quán “Chổi 3 Cây” để làm bánh quy dừa

Chắc tại không còn ai ghé đến lúc giữa trưa

“Chào ai đó, xin nghỉ nhờ tí nhé?”

Không còn ai xem mình là cô bé

Tặng quà xinh, đính kèm cả nụ cười.

Rồi vội đi, kéo theo cả bầu trời

Mình len lén, trộm nhìn qua khe cửa…

Đã lâu rồi, bao lâu, không nhớ nữa…

Bài: Yêu như thơ trẻ

Hay chúng mình cứ mãi hồn nhiên đi

Dụi đầu vào nhau

Như một con mèo nhỉ?

Một con mèo ngoan

Sẽ được vuốt ve thủ thỉ

Gãi nhẹ trên lưng

Để đôi mắt nhắm nghiền

Chắc là mình sẽ được bình yên

Nếu bớt mấy phần ‘người lớn’ lại

Như ‘nghĩ xa’, ‘tự suy’ rồi ‘từng trải’

Để đẩy nhau vào trong trách móc đời đời

Hãy cứ cười

Như con trẻ thôi

Cười những khuyết điểm của nhau

Bằng ánh nhìn chân thành nhất

Yêu và cần

Như thương một con vật

Mà là vật cưng!

Được bảo bọc nâng niu

Tình yêu là người bạn nhỏ khó chiều

Đừng để bạn buồn

Hay bạn đói

Đừng lướt thật nhanh

Xin đừng vội!

Dịu dàng với tình yêu

Như với đứa trẻ thôi…

Bài: Cảm ơn

“Đừng cảm ơn anh nữa!

Nghe khách sáo làm sao…”

Nhưng tình yêu đẹp quá

Biết phải nói thế nào…

Em cảm ơn đôi mắt

Em cảm ơn nụ cười

Cảm ơn môi anh nữa

Những cảm giác tuyệt vời!

Cảm ơn vì vuốt tóc

Cảm ơn đã nắm tay

Cảm ơn vì xin lỗi

Cảm ơn những đắng cay!

Cảm ơn vì xa cách

Cảm ơn đã nhớ nhau

Cảm ơn vì ôm siết

Xoa dịu những nỗi đau

Ngày mai đi hai hướng

Anh hãy nhớ, biết đâu…

Lời cảm ơn khách sáo

Cũng là phép nhiệm màu!

Chải tóc cho em

Chải tóc cho em

Một chiều tháng Sáu

Hoa thơm ngoài giậu

Ướp những nồng nàn

Em hãy ngồi ngoan

Để anh vuốt nhẹ

Tóc em rơi khẽ…

Như khói chiều vàng

Chỉ sợ chiều tan

Tình yêu bay mất

Xin đây là thật

Anh ở bên nàng

Nào… hãy ngồi ngoan

Và anh chải tóc..

Bài: Một nhà

Về chung một nhà với nhau đi

Cơm tối không cần hàng quán nữa

Em sẽ nấu, chén thì em cũng rửa

Chỉ cần anh thắp nến giúp được rồi

Qua thăm nhau đi

Để ly rượu có đôi

Để vai mỏi, có người thương xoa giúp

Để trăng tròn, điện đóm vô duyên cúp

Mình lại pha trà, lên tầng thượng ngồi chơi

Có bạn có bè, cơm nước cũng thấy vui

Ở một mình mãi, đảo hoang giờ cũng chán

Tề tựu nhau đi, cho gối chăn có bạn

Để đi làm về…

Bài: Em (Trích)

Em đợi bữa tối cùng…

“Anh có biết về nỗi buồn của em?

Nó rối rắm và đồng thời dễ hiểu

Đan vào nhau như ngân hà tuyệt duyệt

Nhưng nào ai hái được nổi sao trời

Những hố đen có thật ở trên đời

Cuốn người ta vào nghìn trùng tư lự

Nơi cuối cùng, muốn ôm người lắm chứ

Kể người nghe, em vất vả thế nào

Kể cho người, em yếu đuối ra sao…”.

Những bài thơ như sự trải lòng của tác giả về những giá trị tình yêu và cuộc sống, ở đâu đó độc giả như nhìn thấy bản thân mình trong đó, ai yêu mà không trải qua những đắng cay, ngọt bùi. Nhưng quan trọng hơn cả, chúng ta phải yêu bản thân mình trước thì người khác mới yêu thương mình được bạn nhé!