Hai thái cực của cuộc sống – Báo Người lao động

Tạo được sự chú ý của dư luận ngay từ khi khởi quay, hai bộ phim chiếu Tết Canh Dần: Những nụ hôn rực rỡ (đạo diễn Nguyễn Quang Dũng, Công ty BHD sản xuất) và Khi yêu đừng quay đầu lại (đạo diễn Nguyễn Võ Nghiêm Minh, hãng phim Thiên Ngân) ra mắt trong sự háo hức của người xem. Sự so sánh của khán giả dành cho tác phẩm của hai tên tuổi làng điện ảnh là không thể tránh khỏi khi cả hai phim điều mang dấu ấn “đầu tiên”: một là phim ca nhạc đầu tiên và một là phim liêu trai đầu tiên của điện ảnh Việt <?xml:namespace prefix=”st1″ ns=”urn:schemas-microsoft-com:office:smarttags”?>Nam.

Sức hút của âm nhạc và chất liêu trai

So với những phim ca nhạc nước ngoài như Mamma Mia!, Hannah Monata, High School Musical… từng làm mưa làm gió trên màn ảnh rộng thì Những nụ hôn rực rỡ cũng tạo được sức hút của riêng nó khi phần âm nhạc được trau chuốt khá kỹ lưỡng và không làm người xem thất vọng. Cách xử lý khá tinh tế của đạo diễn khi lồng ghép âm nhạc thay cho lời thoại để giải quyết các tình tiết xung đột trong phim. 14 ca khúc do hai nhạc sĩ Võ Thiện Thanh và Huy Tuấn sáng tác cho phim đã phát huy hết tác dụng để gây được ấn tượng với người xem.

Những nụ hôn rực rỡ rộn tiếng cười, không gay cấn nhưng có thông điệp. Không có những giọt nước mắt bi lụy nhưng có nỗi đau thấm vào mỗi cuộc đời. Ai cũng có một bí mật, có một niềm riêng nhưng đừng để niềm riêng của người khác làm ảnh hưởng đến giấc mơ của bản thân mình bởi “ai cũng có thể hy vọng và mơ những giấc mơ hồng” – là thông điệp có ý nghĩa nhất vượt lên trên tất cả tiếng cười mà đạo diễn muốn gửi đến khán giả.

Hai thái cực của cuộc sống - Báo Người lao độngThanh Hằng và Minh Hằng trong phim Những nụ hôn rực rỡ

Xem Những nụ hôn rực rỡ không chỉ để cười mà còn để thấy cái thâm thúy táo bạo của đạo diễn. Có vẻ như không có nhân vật nào là chính hay phụ trong phim của Nguyễn Quang Dũng. sự xuất hiện của mỗi nhân vật đều có ý nghĩa riêng và tất cả họ cùng góp vào “cái chung chính yếu” của phim là sự phê phán – nói theo cách khác là “chửi xéo không khoan nhượng” những chuyện hậu trường của làng giải trí. Một cô tiểu thư nhà giàu đỏng đảnh Thanh Lam (Thanh Hằng đóng) có sắc mà không có tài luôn muốn nổi tiếng bằng mọi giá; một nhạc sĩ đại gia chuyên lăng xê ca sĩ trẻ theo kiểu “cho và nhận”; một cô ca sĩ vì giấc mơ nổi tiếng mà phải trả giá bằng chính cuộc đời mình; kiểu tổ chức chương trình theo cách “treo đầu dê bán thịt chó” nhan nhản hiện nay; rồi đạo diễn nổi tiếng “chôm chỉa, xào nấu”; và cả chuyện “lá cải” mà một số nhà báo cứ bám theo để khai thác đời tư của người nổi tiếng…

Trong khi đó, bộ phim mang hơi hướng liêu trai kỳ bí Khi yêu đừng quay đầu lại lại đưa khán giả vào một không gian khác với cảm xúc được diễn tả bằng ngôn ngữ hình thể. Hoàn toàn không có tiếng cười, chỉ có sự hồi hộp, chờ đợi để được hiểu câu chuyện và các nhân vật. Một câu chuyện thật lạ – tình yêu mãnh liệt giữa người sống và người chết huyễn hoặc trong thế giới tâm linh.

Hai thái cực của cuộc sống - Báo Người lao độngNgân Khánh và Thanh Thức trong phim Khi yêu đừng quay đầu lại

Hai thế giới không lằn ranh cách ngăn có sức hút kỳ lạ mà cô vũ nữ Nguyên Xuân (Ngân Khánh đóng) không thể nào dừng lại được khi ở thế giới bên này. Cô lao vào tình yêu với hồn ma Bách Du (Thanh Thức đóng) – sự lựa chọn trong nhận thức tỉnh táo – và chấp nhận đi đến cùng với con đường đó. Nguyên Xuân là một vai diễn khó khi nhân vật luôn dùng vũ điệu để giải thoát cảm xúc nhưng có thể nói, diễn viên Ngân Khánh đã hóa thân hoàn hảo vào vai cô vũ nữ với những điệu múa thuần thục như một diễn viên múa thực thụ.

Khi yêu, hãy cùng nhau bước về phía có ánh sáng, dù có chuyện gì xảy ra cũng “đừng quay đầu lại” – đó là cách lý giải của đạo diễn cho một câu chuyện nhuốm mùi liêu trai hoang đường nhưng thấm thía giá trị của sự sống.

Có thể nói, Những nụ hôn rực rỡ và Khi yêu đừng quay đầu lại giống như hai thái cực của cuộc sống, một bên là sự sôi động hối hả vui tươi tràn đầy sức sống; một bên là sự im lặng đến hoang vắng trong tâm hồn chờ đợi và khát khao của con người.

Chưa đột phá

Tuy nhiên, nếu nói rằng Những nụ hôn rực rỡ là một bộ phim hay thì cũng không phải. Các nhân vật điều có nỗi niềm riêng nhưng âm nhạc chỉ có thể dừng lại ở mức xử lý tình huống chứ chưa thể hóa giải được tâm trạng. Tất cả mọi mối quan hệ đều được giải quyết đơn giản và kết thúc có phần gượng ép khi tất cả những bí mật, tâm sự đều được giãi bày một cách khá dễ dãi.

Thêm vào đó, 4 gương mặt trẻ Anh Tuấn, Lân Nhã, Ngọc Trai, Ngọc Huy vào vai các thành viên ban nhạc ngôi sao 4U chưa thuyết phục. Gương mặt trẻ Anh Tuấn (vai Minh Anh) hoàn toàn “không đủ tuổi” để có thể sánh vai với Thanh Hằng trong phân đoạn cô chủ resort Thanh Lam giàu có cố tìm cách quyến rũ anh. Cảnh kết thúc những cặp đôi với những nụ hôn trên sân khấu rực rỡ lại là cảnh… vô duyên nhất phim, làm người xem chưng hửng bởi cảnh này cũng phản ánh chính tên phim nhưng lại không mấy ý nghĩa cho phim.

Trong khi đó, Khi yêu đừng quay đầu lại để lại sự dở dang cảm xúc khi tâm lý của Nguyên Xuân khá lửng lơ. Yêu vội vàng anh chàng thổi saxophone ở quán bar, chấp nhận và dễ dàng đánh đổi chính mình để đổi lấy phù phiếm xa hoa rồi lại yêu cuồng nhiệt một vũ công khác mà ban đầu cô đã không biết đó cũng là người đã thổi saxophone hòa quyện cùng cô vào vũ điệu… Sự lửng lơ và thiếu quyết liệt trong những mối quan hệ trên phim đã không đủ sức mạnh xuyên suốt bền vững giữ trọn vẹn cảm xúc cho người xem. Kết thúc cũng để lại một sự chơi vơi khác…