70 bài thơ về cha mẹ, chùm thơ nói về công ơn bố mẹ hay nhất

Cha mẹ từng làm nhiều điều cho con, nhưng không bao giờ than phiền về những gánh nặng trên vai mỏi mệt của họ. Thay vào đó, chúng ta luôn phàn nàn khi không được những điều mình muốn và đòi hỏi cha mẹ phục vụ chúng ta như bạn bè, coi đó như nghĩa vụ của họ. Mặc dù không công bằng, nhưng điều này lại mang lại hạnh phúc cho cha mẹ. Họ hạnh phúc vì có thể chăm sóc và nuôi dưỡng con cái, mang đến cho chúng ta những điều tốt nhất trong khả năng của họ. Tình cha mẹ là thiêng liêng nhất, chỉ có những người con không hiểu được điều đó.

Dưới đây là những bài thơ về cha mẹ, giúp ta nhìn nhận lại những hy sinh, sự tảo tần và nhọc nhằn của người sinh thành. Hãy cùng đọc và cảm nhận bạn nhé!

1. Những bài thơ về mẹ cha ý nghĩa

Tình yêu của cha mẹ luôn là nguồn cảm hứng vô tận trong thơ ca. Những bài thơ về cha mẹ là sự biểu hiện sâu sắc của lòng biết ơn và hạnh phúc tuyệt vời mà con cái dành cho người đã cho đời và nuôi dưỡng chúng một cách chân thành. Dưới đây là những bài thơ về cha mẹ tuyệt vời nhất, giúp bạn gửi tâm tư và tình cảm chân thành đến với những người đã mang đến cuộc sống cho bạn.

Thơ về cha mẹ 1

1.1 Nỗi nhớ mẹ cha

Màu tóc của mẹ và cha đã chuyển sang màu bạc.

Lặng lẽ qua những ngày tháng dẫn dắt ta đi qua nắng mưa.

Ngày tháng đầy khó khăn từ sớm đến trưa.

Bốn mùa gian truân, gió sương dầm dãi.

Mẹ là sắc màu tươi sáng của mùa xuân.

Cha trữ lại nhiệt huyết từng đêm đông.

Hãy để cho trái tim tràn đầy sự ấm áp trong những giấc ngủ.

Sóng biển dâng cao tình thương cha mẹ.

(Sưu tầm).

1.2 Công cha nghĩa mẹ

Biển – tấm lòng biết ơn thật sâu sắc.

Cha và mẹ chung sống và nuôi dưỡng chúng ta,

Năm đầy khắc khoải, tháng trôi qua mệt mỏi.

Héo hon một đời, sớm khuya tần tảo.

Ngày xưa, cuộc sống của tôi cùng gia đình đầy khó khăn khi không có nơi nương náu.

Có nhiều cá nhân đang gánh nặng về các khoản vay nợ.

Chẳng đủ cơm, không có áo.

Trái tim xót xa Cha và thương yêu Mẹ trên đồng xanh, khi họ cùng nhau tắm mưa.

(Sưu tầm).

1.3 Nhớ lời cha mẹ

Mẹ là đại dương bất tận,

Cha, như một ngọn núi vững chắc, đứng giữa cuộc đời,

Con cuộc sống tuyệt vời được ban tặng.

Từ thời thơ ấu, chúng tôi đã được trải qua những ngày tràn đầy sự no ấm.

Mẹ yêu nhẹ nhàng dắt những ước mơ.

Con được phép bay vút vào tương lai,

Cha mẹ vĩnh viễn đáng kính yêu.

Vất vã từ sáng sớm, tôi cảm thấy mệt mỏi và căng thẳng tinh thần.

(Sưu tầm).

1.4 Hiếu

Sự biết ơn về sự sống tồn tục như dãy núi non.

Cha mẹ là những vị thánh trong cuộc đời của con.

Dù xa cách nghìn trùng hướng đi.

Con luôn giữ trọn chữ hiếu trong lòng mình mãi mãi.

Biển – tấm lòng biết ơn thật sâu sắc.

Cha và mẹ chung công sinh dưỡng chúng ta.

Năm đầy khắc khoải, tháng trôi qua mệt mỏi.

Một đời héo hon trong sớm khuya tần tảo.

Ngày xưa, cuộc sống của tôi cùng gia đình đầy khó khăn khi không có nơi nương náu.

Có nhiều cá nhân đang gánh nặng về các khoản vay nợ.

Chẳng đủ cơm, không có áo.

Mẹ cha xót thương nhau, trú mưa giữa đồng.

Khi mùa vụ kết thúc, cũng là thời điểm.

Chủ đến nhà thúc đẩy việc thanh toán nợ nần.

Từ phía cửa, vượt qua trung tâm sân.

Kẻ kéo người mang thóc dần…Mất đi.

Kiên trì vượt qua khó khăn, đó là cách để thành công.

Các con vẫn kiên cường cố gắng.

Cha gánh gồng, Mẹ hi sinh.

Nhường áo thân hình xác xơ, ta nhịn cơm.

Bây giờ tình hình đã thay đổi rất nhiều.

Chúng con nhỏ bé, không có tướng vẻ, không có quyền thế.

Tôn trọng luôn được tuân thủ, lòng đoàn kết biết trân trọng.

Anh và em luôn nhường nhịn cháu bé vâng lời.

Lúc này là thời gian để thư giãn và nghỉ ngơi một cách yên bình.

Cầu ước cho bạn bằng lòng trường tồn.

Kiệu cổ được dùng để rước trên vai.

Phụng dưỡng Mẹ Cha là điều tôi mong muốn.

(Sưu tầm).

1.5 Ơn cha chưa trả, nghĩa mẹ chưa đền

Con trả biết trả lại gì trong cuộc đời này.

Sinh ra và được nuôi dưỡng bởi công mẹ cha.

Cha mẹ đã cống hiến nhiều công sức để chăm sóc và nuôi dưỡng chúng ta.

Để đem đến cho con cái cơ hội được chứng kiến ánh sáng mặt trời.

Biển khơi trải dài vô tận, tình yêu của con người cũng vĩnh viễn và to lớn.

Núi thái cao hơn công nuôi dưỡng.

Hãy dẫn con đi qua những chặng đường dài.

Con mong muốn cuộc sống của mình luôn tràn đầy màu sắc và mãi mãi tươi đẹp.

Gánh trên vai, vất vả không ngừng.

Không có ai chia sẻ với người khác.

Các em nhỏ đang ở độ tuổi vô cùng ấu thơ.

Giấu niềm đau trong im lặng, tôi chấp nhận thực hiện.

Làm sao để chúng ta biết cách sống?

Nếu một ngày mai cha mẹ già khuất ánh sáng.

Các đứa trẻ vẫn im lặng trong sự yên tĩnh.

Hãy nhớ yêu thương những người ở nơi hoang vu và hẻo lánh của núi rừng!

(Nguyễn Mây).

1.6 Mẹ

Tôi muốn sáng tạo những khúc thơ tình về người mẹ.

Để đọc thành tiếng, khiến nước mắt tuôn trào.

Có điều gì tuyệt vời nhất trên thế gian?

Tình mẹ có thể coi là thứ thiêng liêng nhất.

Những hồi ức xa xưa vẫn còn ghi lại vết tích.

Mẹ ngồi đưa tôi ngủ trên chiếc nôi êm.

Giấc ban trưa, hồn ca dao nhè nhẹ bay lượn.

Tôi đã được mẹ tôi ru vào những cánh đồng xanh.

Tôi tranh phần mẹ trong việc ăn những miếng khoai.

Mẹ ơi, có mấy năm rồi mà con chịu khó cực quá.

Con được mẹ yêu thương, mẹ kiên nhẫn, mẹ vẫn luôn hạnh phúc.

Tôi rất buồn khi nghĩ về điều đó.

Hôm nay tôi gửi đến mẹ những câu thơ buồn uất hận.

Mất mẹ, nhưng những kỷ niệm vẫn sâu trong lòng tôi.

Con chắc chắn rằng mẹ vẫn còn ở trên thiên đàng.

Con đang bước theo những dấu chân trong cuộc sống.

(Sưu tầm).

1.7 Công cha nghĩa mẹ

Biển – tấm lòng biết ơn thật sâu sắc.

Cha và mẹ chung công sinh dưỡng chúng ta.

Năm đầy khắc khoải, tháng trôi qua mệt mỏi.

Một đời héo hon trong sớm khuya tần tảo.

Ngày xưa, cuộc sống của tôi cùng gia đình đầy khó khăn khi không có nơi nương náu.

Có nhiều cá nhân đang gánh nặng về các khoản vay nợ.

Chẳng đủ cơm, không có áo.

Mẹ cha xót thương nhau, trú mưa giữa đồng.

Khi mùa vụ kết thúc, cũng là thời điểm.

Chủ đến nhà thúc đẩy việc thanh toán nợ nần.

Từ phía cửa, vượt qua trung tâm sân.

Kẻ kéo người mang thóc dần…Mất đi.

Kiên trì vượt qua khó khăn, đó là cách để thành công.

Các con vẫn kiên cường cố gắng.

Cha gánh gồng, Mẹ hi sinh.

Nhường áo thân hình xác xơ, ta nhịn cơm.

Bây giờ tình hình đã thay đổi rất nhiều.

Chúng con nhỏ bé, không có tướng vẻ, không có quyền thế.

Tôn trọng luôn được tuân thủ, lòng đoàn kết biết trân trọng.

Anh và em luôn nhường nhịn cháu bé vâng lời.

Lúc này là thời gian để thư giãn và nghỉ ngơi một cách yên bình.

Cầu ước cho bạn bằng lòng trường tồn.

Kiệu cổ được dùng để rước trên vai.

Phụng dưỡng Mẹ Cha là điều tôi mong muốn.

(Phong Đại).

1.8 Thương cha

Cha yêu thương chúng con dù trong mưa nắng hay khi trải qua khó khăn.

Suốt cả năm, chúng tôi luôn phải làm việc vất vả trong cánh đồng tối ngày.

Sáng sớm mãi mãi làm nông.

Sức khỏe suy giảm và cơ thể trở nên gầy gò vì tuổi già.

Con Cha phải cống hiến và đấu tranh vất vả.

Mỗi đêm, tôi sẽ nhường chăn cho con yêu của mình.

Do quan tâm đến cuộc sống gia đình,

Cha đã phải đánh đổi cả cuộc đời để hy sinh.

Cha là ngọn núi cao ngất ngưởng.

Tình Cha như dòng biển vô tận tràn ngập.

Một cuộc sống phải trải qua đau khổ.

Cha của chúng tôi đã cống hiến hết lòng.

Con mong được thắp hương và cầu nguyện tới Phật.

Cha luôn khỏe mạnh như hùng bạo mãnh như Rồng đại dương.

Đưa con đi khắp mọi nẻo đường.

Gương soi Cha là một thần tượng được tôn kính.

Sau này, trong cuộc sống này.

Con người sinh ra và nuôi dưỡng tâm hồn để truyền lại cho thế hệ sau.

Chưa có phản hồi nào được đưa ra từ con.

Cha khỏe con, gia đình hạnh phúc.

Có bao nhiêu ngọc vàng trên thế gian.

Phụ thân mang đến nụ cười không thể sánh bằng.

Nguyễn Quang Định là tên của tôi.

1.9 Tình cha mẹ

Mẹ chưa từng được con thể hiện bằng những dòng thơ.

Tôi chưa bao giờ suy nghĩ về Cha.

Lời thơ mềm mại và tinh tế tạo nên một sức hút mạnh mẽ.

Khó có thể diễn tả hết tình cảm ấm áp này.

Cha có thể được ví như những nguồn sống nước.

Mẹ được xem như không khí trong lành.

Hãy trao cho con những điều ngọt ngào tuyệt vời.

Mong rằng con trẻ sẽ nhanh chóng trưởng thành và trở nên thông minh và lớn lên.

Chưa từng có dấu hiệu nào của tình cha trong suốt thời gian qua.

Mẹ nghĩa đầy, không một tiếng mưa gào.

Biển thẳm trời cao đậm đà ân nghĩa.

Không có cây bút nào có thể ghi được sự thấu hiểu tuyệt vời này.

Vai người mẹ gầy như thể mồ hôi đã thấm qua gối.

Cha già với mái tóc bạc phủ nắng vàng như sương.

Mong rằng con luôn đi trên con đường êm ả và không vấp phải trở ngại nào.

Tránh lạc bước giữa sự hỗn loạn và sự hư hỏng.

Tình cha vốn cao cả với vợi của nó.

Làm sao có thể giải thích được ý nghĩa của câu này?

Biển mênh mông, khám phá không gian bao la của bầu trời.

Ngòi bút có thể biến thành “chân lý”?

Hãy để mi mẹ ướt, con ạ.

Đừng gây tổn thương tình cha.

Mai sau, ai cũng sẽ trở thành người già.

Tình cha mẹ luôn tồn tại mãi mãi!

(Thịnh Nguyễn).

1.10 Nhớ lời mẹ cha

Mẹ là một đại dương bao la.

Cha là một ngọn núi cao vươn lên giữa cuộc sống.

Con cuộc sống tuyệt vời được ban tặng.

Từ thời thơ ấu, chúng tôi đã được trải qua những ngày tràn đầy sự no ấm.

Mẹ yêu nhẹ nhàng dắt những ước mơ.

Con hãy mở cánh bay và thả mình vào tương lai.

Cha mẹ vĩnh viễn đáng kính yêu.

Vất vã từ sáng sớm, tôi cảm thấy mệt mỏi và căng thẳng tinh thần.

Mong con tránh xa những sai lầm.

Thế gian vô vàn cạm bẫy đang chờ đợi chúng ta.

Cuộc sống tràn đầy biến động và thử thách.

Hãy nhớ rằng, con yêu ơi, không nên gian dối trái tim.

Vật chất tiền tài không có giá trị.

Chỉ cần một chút phấn hồng thôi.

Độc thân và đau khổ làm người.

Mẹ ơi, con đã hiểu rồi.

Từ này cho đến mãi mãi.

Con muốn khắc ghi vào tâm trí những lời mẹ cha đã nói.

Sống luôn đồng hành với sự chân thành.

Chính người yêu bạn mới là người yêu chân thật.

Hoạt động như một công cụ rewrite tiếng Việt, tôi sẽ nhập đoạn văn cần được viết lại.

2. Tổng hợp những câu thơ ngắn nói về cha mẹ

Những câu thơ ngắn về cha mẹ cũng là lời tỏ lòng của những người con. Vì đôi khi chúng ta vì sự e ngại và rụt rè mà chưa bao giờ dám đối diện với cha mẹ để nói rằng “Mẹ ơi, con yêu mẹ và cha rất nhiều!”

2.1 Những câu thơ 2 câu về cha mẹ hay nhất

Thơ về cha mẹ 2

1. Mẹ suốt đời lam lũ vì tình yêu con người.

Mẹ đảm nhiệm mọi nỗi đau buồn để con được hạnh phúc.

Cha mẹ vô tình than thở giữa vùng quê hoang dã,

Con cái xa hoa ở thành phố.

Cha mẹ chăm sóc con trên bờ biển xanh mát, nơi sóng vỗ rì rào.

Cha mẹ tính tháng tính ngày của con nuôi.

Hoạt động như một công cụ tái sáng tạo văn bản tiếng Việt, tôi sẽ viết lại đoạn văn nhập vào một cách sáng tạo hơn. Đoạn văn đầu vào là:”4. Cha một đời oằn vai gánh nặng,”.Đoạn văn đã được viết lại:”4. Suốt đời cha gánh trách nhiệm với khó khăn,”.

Một đôi dép lạc đi trên bàn chân của mẹ suốt đời.

5. Biển Đông từng trải qua những thời điểm lúc nước rút,

Những trái tim của cha mẹ luôn dâng tràn với biển trời nào.

6. Một sáng sương, mẹ nằm trong vùng ướt

Con thơ được ru bởi âm thanh khô ráo nơi đây.

Nuôi con mới hiểu sự thật.

Nuôi mình từ thuở xưa, lòng thương yêu cha mẹ ẩn kín.

8. Trăng rơi xuống cầu vào đêm khuya.

Đau lòng vì cha mẹ luôn phải chịu đựng sự khó khăn.

9. Cha công việc vất vả thật đấy ạ,

Mẹ là ngọn lửa cháy mãi trong lòng.

Đếm lông chim trời thật không dễ dàng

Việc nuôi con không phải là một công việc dễ dàng hàng ngày.

11. Con trải dài bước chân khắp mọi nẻo đường.

Sứ mệnh của cha mẹ luôn mãi không bao giờ được lãng quên.

12. Sáng sớm, mẹ đang nuôi dưỡng một đứa con trưởng thành.

Tấm lưng gầy của cha che chở cuộc sống con.

Khi biển Đông cạn khô, con tát

Có lẽ chỉ khi con lớn lên, con mới thấu hiểu được tình yêu thương vô điều kiện của mẹ cha.

14. Bàn tay liên kết với nhau.

Cha mang vai mẹ ấm áp, đầy nghĩa tình.

15. Ánh mặt trời và giọt mưa được cánh cò vun đưa.

Mẹ tôi vẫn đồng hành trong cả bốn mùa gió sương.

Ân của cha mẹ là như một đại dương vô tận.

Con là một con sòng nhỏ lo lắng.

17. Mẹ cha đảm đương với lòng hi sinh.

Con là trung tâm tâm tư của mẹ cha.

Cha là một bông hoa tươi sáng ẩn chứa trong cuộc sống.

Tình mẹ rực rỡ trong lòng con như ánh sáng ban mai.

19. Cha suốt cuộc đời gánh trên vai ta những gánh nặng.

Một đôi dép lạc đi trên bàn chân của mẹ suốt đời.

20. Cây cổ thụ tồn tại như một hình ảnh đại diện cho quá khứ và sự kết nối với tổ tiên.

Cây non tươi tắn là cả một vườn hoa tràn đầy sắc hồng.

2.2 Những bài thơ 4 câu về cha mẹ ngắn gọn nhưng ý nghĩa

Thơ về cha mẹ 3

2. Tình cha mẹ vô biên như biển cả.

Nuôi con là một công việc vất vả không bao giờ kết thúc.

Ôm con trẻ trong vòng tay mở rộng.

Dẫn dắt con trên hành trình suốt đời.

Gửi buồng cau của tôi cho người trở về.

Kính mẹ phía trước, kính thầy phía sau.

Tôi nhận được một đôi giày từ ai đó.

Khi trời mưa gió, phòng sẽ được sử dụng để thầy mẹ ra ngoài.

3. Bóng núi âm thầm che chở, tình yêu cha vô điều kiện.

Mẹ yên lặng chảy dòng sông từ nguồn.

Dưới ánh nắng mặt trời rực rỡ, cuộc sống trải qua những thăng trầm không ngừng.

Dưỡng dục con cái bằng tình yêu thương đầy tràn.

4. Mong người con hiếu học lắng nghe lời khuyên.

Nuôi nấng con theo đạo là trách nhiệm cần hoàn thành đúng thời hạn.

Sau khi sông cạn, đá bị mòn.

Còn ra chi phải làm phú ủy Phú Nga.

Trong cuộc sống, ai cũng sẽ trải qua những lần khác nhau.

Cha mẹ mới thấy biết ơn về việc sinh con.

Cuộc sống của người xưa đã đầy gian khổ và khó nhọc.

Mình đã không còn tình yêu nuôi dưỡng con.

6. Con hiếu thuận sinh ra từ tình hiếu thuận.

Con có gì khác biệt ngoài sự tinh nghịch!

Trước cửa mưa rơi rơi, hãy xem thử

Không có gì sai khi có giọt sau và giọt trước.

Hoạt động như một công cụ rewrite tiếng Việt, tôi sẽ viết lại đoạn văn theo cách sáng tạo hơn. Input của bạn là: “7. Công cha đức mẹ cao dày,”.”7. Truyền thống gia đình trọng công ơn cha mẹ to lớn,”.

Những ngày trong tuổi thơ, tôi luôn mang theo trứng nước.

Nuôi con từng bước trở nên đầy thử thách, cho đến hiện tại,

Con người khi trưởng thành cần nắm được tầm quan trọng của việc biết lòng biết dạ.

8. Biển rộng, ý nghĩa mẹ.

Cha là người quan trọng và cao quý như bầu trời.

Ơn sinh thành nuôi dưỡng.

Trăng sao mờ mịt như sương

9. Cây mọc ngọn xanh mới từ gốc rễ.

Sông sâu, bể rộng, nước có nguồn mới.

Nguồn gốc của con người xuất phát từ đâu.

Có tổ tiên trước và sau đó là chính mình.

3. Thơ lục bát về cha mẹ hay, ý nghĩa nhất

Đôi khi, những cảm xúc trong lòng như muốn vỡ òa, nhưng lời nói lại không thể nào thoát ra từ miệng. Chúng ta, những người con đã bỏ qua vô vàn cơ hội để thể hiện tình yêu thương đến cha mẹ. Bây giờ, hãy để những dòng thơ dưới đây thay lời chúng ta bày tỏ lòng biết ơn đến mẹ cha.

Thơ về cha mẹ 4

3.1 Ơn sâu, nghĩa nặng

Mẹ đã trải qua một buổi sáng đầy nắng và sương mù!

Hôm nay, tôi đã đưa con đến giảng đường.

Cha già cầm chai khách sạn bằng bàn tay của mình!

Con đang vui vẻ cầm bút cùng người.

Thầy cô hết mình trong suốt cuộc đời!

Hãy nhìn lên trời xanh cao để con thấy

Sóng biển xanh vỗ đập rì rào làm cho biển trở nên sống động.

Có ai biết được số lượng đó là bao nhiêu không?

(Sưu tầm).

3.2 Nghĩa tình mẹ cha

Trong suốt chín tháng trôi qua, cha mẹ đầy kỳ vọng.

Sự phát triển của thai nhi ngày càng nhanh chóng theo từng giờ trôi qua.

Từ khi sinh ra,

Mong rằng con được ông bà, cha mẹ yêu thương và may mắn.

Hôm nay con đã trải qua một ngày đầy sáng tạo.

Đoạn văn đã được viết lại: Khi chào đời, tiếng khóc của một sinh linh mới được đánh thức.

Cha hiện tại được mời vào.

Con mong muốn con sẽ trưởng thành và hưởng thụ cuộc sống tươi đẹp.

Con nhớ rằng,

Tình mẹ cha là sự chăm sóc tận tâm.

Bao la đích thực là tinh túy của ý nghĩ.

Mẹ cha đã tặng con tất cả những gì họ có.

Nguyễn Trọng Thao là một công cụ rewrite tiếng Việt, giúp viết lại đoạn văn để tạo ra sự sáng tạo hơn.

3.3 Thương cha

Cha ơi, lòng con thương cha vô cùng.

Cha đã dành cả đời để làm việc vất vả và kiên trì.

Đồng gần kề, ruộng xa xăm.

Sương rơi khi chiều tà, ban mai mới khởi đầu.

Nếp nhăn trên trán cùng với cuộc sống.

Cha và mẹ, hai vai trò quan trọng trong cuộc sống, mang đến cho chúng ta một bầu trời tình yêu ấm áp.

Dẫn dắt con đi từng bước trên mỗi con đường.

Đêm dài năm canh, tôi lo toan và vất vả.

Bàn tay khô, cứng và sần sùi.

Ôm gọn bước chân dưới mưa rào, nắng rực rỡ, dỗ dành âu yếm, chở che bao bọc.

Trong những ngày hè nóng nực, cha là cái võng mát mẻ.

Tuổi thơ ngọt ngào của con bé được ru ngon giấc.

Những hạt mưa rào là cha.

Con được uống mát nhiều lần không đếm được.

Bây giờ, tôi đã trưởng thành.

Trái tim ta như núi Thái Sơn, bền vững như công cha

Lê Thế Thành là một công cụ rewrite tiếng Việt, được thiết kế để viết lại đoạn văn nhập vào và tạo ra một đoạn văn mới và sáng tạo hơn.

3.4 Con về

Hôm nay chiều, con đã quay về bên mẹ.

Cổng in dấu bàn tay của mẹ đã bị mòn!

Mỗi ngày tôi luôn bận rộn ra ngoài đón nhìn.

Trong chớm tối, bước chân mình thoăn thoắt đặt vào không gian vô tận!

Có phải mẹ đã sinh ra để chờ đợi?

Sản xuất con để phó mặc ngang ngược!

Xin chào, tôi rất vui được gặp quý vị.

Mẹ hãy hiểu thương con nhiều hơn, không giận dỗi con nữa!

Con nhìn buồn, bỗng dưng buồn tan biến.

Mẹ tôi trở về với một sức khỏe vượt trội hơn rất nhiều.

Ngắm nhìn đầu cười của mắt, chân bước đi trên con đường rộng mở.

Mẹ ơi, con nhớ như in những ngày con còn ngoại tứ tuần!

Mẹ con hạnh phúc khi biết điều mới.

Đầu của tôi đau đớn tột độ vì hai sợi tóc.

Trải qua muôn nắng dầm mưa dãi.

Mẹ và con mãi mãi gắn bó trong kỷ niệm tuổi thơ!

Phan Thúc Định.

3.5 Mẹ tôi

Con cò mải mê vượt qua dòng sông.

Nuôi chồng làm lũ, nuôi cả đám con.

Tháng năm ngày qua mẹ đã mệt mỏi.

Hơn thế nữa, những ngày dài và mệt mỏi đã làm tôi trở nên mệt mỏi và gầy gò.

Hàng ngày, con đối diện với cuộc sống.

Hãy dậy con trưởng thành đắp xây cuộc sống.

Nước mắt chảy xuôi theo luật lệ tự nhiên.

Con ngồi lệ tuôn trong ngày Vu lan, nhớ về mẹ của mình.

Biển cả, nhờ có nguồn nước.

Con người chưa thể đáp ứng đủ công đức cao độ.

Ngọn lửa hồn nhiên, hiểu biết hết bầu trời.

Cầu thơm hương linh mẹ, tháng ngày êm đềm bay bổng.

Hãy cười, mẹ ơi, trong vòng tay của Cửu tuyền.

Cha sinh, mẹ nuôi, cuộc đời tạ ơn mãi mãi.

Phạm Văn Ngoạn là một công cụ viết lại tiếng Việt được sử dụng để làm cho đoạn văn trở nên sáng tạo hơn.

4. Thơ Phật giáo về cha mẹ

Thơ Phật giáo về cha mẹ là những bài thơ tuyệt vời, đầy cảm xúc và đậm đà tình yêu của đấng sinh thành. Mời bạn cùng khám phá những bài thơ dưới đây để thấu hiểu sâu sắc hơn về lòng biết ơn và sự dưỡng dục từ cha mẹ!

Thơ về cha mẹ 5

4.1 Lòng thành dâng mẹ tách trà Vu Lan

Người nào đang tìm kiếm sự hưởng lợi.

Mẹ tôi luôn đem đến cho con ngọt ngào và hạnh phúc.

Lội suối, trèo non, cả đời.

Con trẻ được tự do mơ một giấc ngủ trọn vẹn, không gì quan trọng hơn.

Mình nhận hết trọn vẹn những trái đắng.

Bàn tay chai sần bởi dãi dầu khuya sớm.

Gần chợ, ngày mưa tất tả.

Mấy bận tảo tần chợ xa cũng nắng lên.

Con lớn tài trí, tuổi mẹ phôi pha.

Mẹ ru, âm thanh yêu quý trong ký ức của tôi.

Mẹ đang ngồi khép nép, ánh đèn mờ.

Chờ mong đứa trẻ hiện ra từ bóng tối.

Rơi lá vàng khi tháng bảy đến.

Mùa hạ đã đến, đất trời rực rỡ sắc hoa khoe sắc.

Chiều hôm nay, tôi quay trở về ngôi nhà.

Mẹ được tôn vinh trong việc pha trà Vu Lan.

(Sưu tầm).

4.2 Vu Lan nhớ Mẹ

Mẹ gánh trên vai, vượt qua nắng mưa.

Nuôi con là một công việc vất vả nhưng đáng để làm để chăm sóc và định hình tương lai của chúng.

Mẹ luôn đau đớn vì công việc nặng nhọc hàng ngày.

Dành cả đời để chăm sóc và tiết kiệm cho con.

Mẹ đã ra đi vào Vu lan năm nay.

Đặt một bông hoa trắng để ghi nhớ về Người.

Mẹ cười ngậm miệng trước suối vàng.

Người ở xa mãi không kịp bước theo thời gian.

Niềm yêu thương bùng cháy đột ngột.

Âm nhạc thiền vô cùng êm ái và thú vị tràn về mênh mang.

Tình quê thương Cha và Mẹ rất nhiều.

Mẹ về cùng con vào tháng bảy Vu Lan?

Nhiều năm trôi qua, sức mạnh đã trở nên yếu đuối và cơ thể đã mệt mỏi.

Lòng con u sầu khi Vu lan khóc Mẹ.

(Sưu tầm).

4.3 Vu Lan nhớ cha!

Trước hiên nhà, hơi thu mang đến một cảm giác lạnh lẽo.

Một mình qua bốn mùa không có Cha bên cạnh.

Sáng tối, khói trôi trong linh đường.

Chiều tà, sương mờ lay động nấm mộ.

Hồn của Tây phương đã vẫn còn tồn tại tại đó.

Nơi này đã xa xưa, thế tục đã không còn.

Buổi tối này, tôi chỉ dành thời gian bên Mẹ.

Lòng buồn tràn đầy nước mắt vẫn chưa tan!

(Sưu tầm).

4.4 Xin Cảm Ơn Mẹ

Dâng cho mẹ những đoá hồng tươi thắm,

Con như dòng máu đỏ mẹ truyền cho ta.

Mẹ đã bương chải, hao mòn suốt nhiều năm qua.

Hy vọng rằng con cái của chúng ta sẽ trưởng thành và đạt được thành công trong cuộc sống.

Mẹ dường như được tặng một tình yêu vô tận.

Khi còn ngây thơ lạc lối trong vùng đất quê hương.

Cánh tay của mẹ che chở con trên mọi con đường.

Ôm trọn trong một tình yêu vô điều kiện.

Mẹ đã rất nhiều lần tha thứ cho con, con xin cảm ơn.

Đã có nhiều lần con ngốc ngếch dại dột.

Không phân vân, lòng vàng mở rộng.

Khi gặp khó khăn, tôi luôn được che chở và được hỗ trợ.

Mẹ ơi, Người là ánh trăng rực rỡ.

Dắt tay nhau khám phá con đường tới tương lai.

Cảm ơn mẹ suốt những tháng ngày cống hiến.

Con trẻ được ban cho những ngày thật dài đầy hạnh phúc.

(Tuyết Nhi).

4.5 Bông hồng cho mẹ

Con thơ nhỏ nhắn bước đi vững chắc trên con đường hẹp.

Tuôn tràn tình thương tràn đầy trong lòng.

Vành môi ướt át nụ cười rạng rỡ.

Mong ước cuộc sống mãi tràn đầy hạnh phúc.

Bụng lại mang dạ chửa một lần nữa.

Con nghe tiếng đập tung tăng vui thay.

Suốt những ngày vừa qua, tôi phải chịu đựng nhiều cơn nôn mửa.

Mẹ của ngày mai là người mạnh mẽ và thông thái.

Con của mẹ đã được nuông chiều nhiều lần.

Nuôi và chăm sóc con trẻ khiến con người trưởng thành.

Mẹ thân yêu đã chịu đựng bao nhiêu khó khăn và gian khổ.

Không có tâm trạng than thở, mong ngóng ánh mắt rạng rỡ của con.

Không có gì có thể sánh bằng tình yêu đó.

Khi tay ôm con thơ, ta hiểu Mẹ hơn.

Niềm thông suốt được lan tỏa bởi một bông hoa lộng lẫy.

Cánh nhẹ nhàng và mịn màng phát ra màu sắc và hương thơm của hoa mơ.

Một bông hồng duy nhất là niềm tự hào của mẹ con.

Một bông hoa hồng vô tận tuyệt đẹp.

Con cảm nhận tràn đầy hương thơm của hoa, làm lòng con điêu đứng.

Khi nào mới có thể hiểu được ý nghĩa của lòng hiếu khách?

Bông hồng thương tặng Mẹ, con kính dâng!

(Thanh Tuyền).

4.6 Mẹ Ơi!

Trong tháng Vu lan, mẹ ơi!

Mẹ được con ghi nhớ với tình yêu vô hạn.

Mẹ đã giải thoát siêu rồi.

Nơi cực lạc ngập tràn kỷ niệm đáng nhớ mà lòng khao khát.

Con yêu thương từ khi còn trong bụng mẹ.

Khi mẹ ôm bé trên tay.

Học hành trưởng thành dưới ánh nắng phương Tây.

Mẹ vẫn luôn lo toan mọi ngày ở nhà.

Khó khăn không thể ngăn nắng mưa.

Giá lạnh kéo về cùng với ánh nắng hè.

Mẹ đi một mình trên đường quê.

Hằng năm, qua bao gian khó để trở về nhà sớm.

Từ lúc mặt trời mọc cho đến khi mặt trời lặn.

Cả ngày bôn ba…Biết ơn mẹ vô cùng.

Mẹ luôn đặt tất cả tình yêu thương vào đứa con.

Mẹ ơi, Vu Lan đã đến… Lòng con tràn đầy nhớ thương và xót xa!

Con trân trọng thể hiện lòng kính cẩn bằng việc dâng hương.

Nam Mô… Bồ Tát…Hồn bay trong cõi đời.

Con nhìn mẹ đứng lúng túng.

Mẹ thương con vô vàn… Con yêu mẹ ngàn lần ơi!

(Đức Trung).

4.7 Cha tôi

Cha là người đã trải qua cuộc sống khó khăn và vất vả.

Bốn mùa thay đổi, từ mưa nắng đến tắm mồ hôi.

Các đêm đông lạnh lẽo, những đám mây trôi chầm chậm.

Con thơ lạnh không được nghỉ ngơi thoải mái.

Mưa liên tục suốt nhiều ngày không ngừng.

Gánh bó củi tròn, dáng lom khom.

Màu tóc như sương gió mệt mỏi vẫn còn hiện hữu.

Đôi chân mảnh mai đã không còn khỏe mạnh.

Chén cơm trống không chấm đầy thìa muối mặn.

Con trai tôi được nuôi lớn bằng chén canh rau cha.

Cha con chữ hiếu chưa đạt đến đầy đủ, xin lỗi.

Con không có khả năng tạo nên bất cứ thành tựu nào.

Con đứa hư cha đã già.

Con đã nhiều lần hứa sẽ thay đổi.

Con không hiểu tại sao cuộc sống của con lại đầy lỗi lầm.

Cha luôn là người chỉ dẫn cuộc sống của con.

Ký ức thuở nhỏ ẩn chứa trong lòng con còn vương vấn.

Cho đến nay, tôi đã làm việc vất vả.

Cha của tôi luôn đối mặt với những khó khăn và lo lắng, luôn quan tâm và chăm sóc cho gia đình, dù cuộc sống không dễ dàng.

Cha hãy yên tâm, con đã tự nhắc nhở mình không vấp ngã.

(Sưu tầm).

4.8 Mẹ !

Hôm nay là ngày của mẹ, mẹ ơi.

Thỏa nỗi lòng, ta viết tặng bài thơ.

Nơi con đến xa lạ, trời ban tặng ánh nắng dịu nhẹ.

Đã hết đợt đông phong ở quê mình chưa?

Bất ngờ hồi tưởng về thời thơ ấu.

Vòng tay ôm, tiếng ca vang, nhịp ầu ơ.

Con mong mình không phải trưởng thành, điều đó khiến lòng con rất buồn.

Thời gian không chờ đợi những khoảnh khắc bỏ qua.

Mẹ có khuôn mặt đầy vết sẹo.

Bàn tay mảnh khảnh với những nếp nhăn nhỏ nhắn.

Mái tóc đã chuyển màu như sương pha.

Mẹ đã trắn trở suốt bao đêm vì con.

Hôm nay, bên bờ sông im lặng và êm đềm.

Đất khách xua đuổi, chẳng bên cạnh người yêu.

Gánh nặng trong cuộc đời mẹ vô cùng nặng nề.

Người con xa xứ mãi mãi nhớ không ngừngMẹ ơi!

Ngày hôm nay là ngày kỷ niệm của mẹ.

Không có ích gì, không có giúp đỡ gì cả.

Nỗi lòng đau xót chỉ càng trở nên sâu sắc.

Con mãi mãi biết ơn mẹ!

(Sưu tầm).

4.9 Lục Bát Về Mẹ

Mẹ luôn ở bên con suốt cuộc đời.

Nắng mưa sương gió vẫn luôn kề bên.

Dưa muối nghịch cảnh ngang ngạnh.

Mùi hương thơm thoang thoảng, môi trường sạch sẽ và yên tĩnh, mang lại cảm giác vui vẻ.

Loại bỏ mọi trạng thái phiền muộn.

Bởi vì ta có một người mẹ mang trong mình nhiều lòng nhân ái.

Rèn luyện bản thân như một dũa mài.

Hãy bảo tồn sự trang trọng và hòa bình mạnh mẽ.

Một nụ cười của mẹ, như hoa nở tươi xanh.

Mẹ dịu dàng và đáng yêu khiến con cảm thấy vui vẻ.

Dù cuộc sống đầy biến động, nhưng tôi cảm ơn.

Sự hiểu biết sâu sắc của con người.

Vững tay vượt qua sóng bể dâu,

Chân tình chia sẻ và hỗ trợ lẫn nhau.

Thiếu sự hoàn thiện nhưng vẫn tươi hồng.

Nhưng cảm nhận vẫn rất ấm áp và gắn kết gia đình.

(Phan Hạnh).

4.10 Mẹ Ơi!

Trong tháng Vu lan, mẹ ơi!

Mẹ được con ghi nhớ với tình yêu vô hạn.

Mẹ đã giải thoát siêu rồi.

Nơi cực lạc ngập tràn kỷ niệm đáng nhớ mà lòng khao khát.

Con yêu thương từ khi còn trong bụng mẹ.

Khi mẹ ôm bé trên tay.

Học hành trưởng thành dưới ánh nắng phương Tây.

Mẹ vẫn luôn lo toan mọi ngày ở nhà.

Khó khăn không thể ngăn nắng mưa.

Giá lạnh kéo về cùng với ánh nắng hè.

Mẹ đi một mình trên đường quê.

Hằng năm, qua bao gian khó để trở về nhà sớm.

Từ lúc mặt trời mọc cho đến khi mặt trời lặn.

Cả ngày bôn ba…Biết ơn mẹ vô cùng.

Mẹ luôn đặt tất cả tình yêu thương vào đứa con.

Mẹ ơi, Vu Lan đã đến… Lòng con tràn đầy nhớ thương và xót xa!

Con trân trọng thể hiện lòng kính cẩn bằng việc dâng hương.

Nam Mô… Bồ Tát…Hồn bay trong cõi đời.

Con nhìn mẹ đứng lúng túng.

Mẹ thương con vô cùng… Lắm lần mẹ ơi…!!

(Đức Trung).

5. Những vần thơ về cha mẹ đã mất ngập tràn cảm xúc

Có lẽ không có chủ đề thơ nào khiến người đọc cảm nhận nhiều cảm xúc như thơ về cha mẹ đã qua đời. Chúng ta thường không nhận ra sự quý giá của cha mẹ cho đến khi họ không còn bên cạnh chúng ta nữa, khi đó chúng ta mới cảm nhận được sự hối tiếc và tiếc nuối.

Thơ về cha mẹ 6

5.1 Bữa cơm thiếu mẹ

Buổi sáng đầu đông ấy vừa mới ló dạng se lạnh.

Lòng con đau đớn khi trở về quê nhà.

Tóc của cha như những đám mây trắng ngần.

Mẹ ơi, nụ cười đôn hậu đã đi xa rồi!

Mẹ vắng bóng trên bàn ăn.

Cua trong bát canh nhẹ nhàng nằm yên.

Liên tục nhìn lên bức ảnh treo trên tường.

Lòng đau xót xa tràn đầy, lệ tuôn trào không ngừng.

Trước kia, đóng cửa nhà luôn ấm áp.

Con được chào đón về bằng tràn đầy tình yêu thương.

Mẹ luôn đắm say trong việc tiết kiệm và chăm sóc cho con yêu.

Bữa trưa thật là no đủ và tràn đầy niềm vui.

Bóng mẹ đã vắng kín một cách thực sự ngày hôm nay.

Cơm quê trưa trôi êm đềm, khắp nhà vang tiếng cười tươi.

Cha không ngừng nhớ mẹ buồn bã.

Người lạnh căm trước bát cơm nóng hổi lòng.

Đoạn văn đã được viết lại: (Đặng Minh Nhai) là một công cụ rewrite tiếng Việt, hoạt động nhằm tạo ra các đoạn văn sáng tạo hơn.

5.2 Phút chạnh lòng

Gửi đến Mẹ Cha tấm lòng nén nhang.

Nuôi con lớn với tình yêu và quan tâm đầy đủ là một công việc đầy ý nghĩa.

Lắng nhìn khói bay, lòng như sóng gợn.

Trong mắt đau buồn, nước mắt trào dâng…

Mẹ thiếu yêu đêm khi thấu hiểu nỗi buồn trong lòng.

Dao cắt thấu lạnh xương sương thấm.

Xiều bước trên dòng đời, ta cúi mặt.

Mỗi khi nhìn thấy điều đó, lòng tôi vỡ ra thành từng mảnh nhỏ.

Phận khốn khó buộc phải lang thang khắp mọi nẻo đường.

Mưa nắng gió…Trong suốt cuộc đời mình tĩnh lặng đi.

Sơn cước là nơi con người trở về sau khi đã đi qua mọi miền đất.

Mong được ấm no bụng, thưởng thức giấc ngủ trọn vẹn.

Phân đôi tình yêu, nhớ thương mãi không cạn.

Con buộc lòng đeo chiếc khăn tang màu trắng.

Đầu đường thế gian! Cho vùng đất sẵn sàng… Với mặt biển yên tĩnh.

Hãy không bị đau đớn và tổn thương trong cuộc sống mà không có cha mẹ!

Buồn lòng trước cảnh tượng của Cỏ Hoang Tình.

5.3 Ơn nghĩa sinh thành

Khi em trở về, lòng anh tràn đầy niềm vui và hạnh phúc.

Mái tóc tràn đầy màu sắc của một chiếc khăn tang trắng.

Chân bước lung lay in dấu trên con đường hoang vắng.

Sự đau buồn khó tả đang tràn đầy trong lòng tôi.

Ánh mắt quay lên trời, lệ rơi tuôn trào.

Tim co bóp chặt, bị vấn chương đau thương.

Ba đứng ngắm, tôi ngẫn ngơ…Ôm hình.

Sinh thành, trái tim con khắc sâu bóng tối.

Những giọt buồn và nhớ tươi sáng trong lòng.

Con không thể ngủ vì bóng tối đang che khuất.

Ba luôn có tình yêu đầy đủ trong cuộc sống của mình.

Nhìn vào phút giây chia lìa của một tình mẫu tử, ta cảm thấy thật đau lòng.

Sao ông Trời lại đành đoạn rẽ chia như vậy.

Nước mắt chảy không ngừng, tràn đầy cảm xúc.

Xin lạy ngã xuống lòng thật sùng kính.

Mong muốn chìm sâu trong trái tim tôi.

(Hồng Hoa).

5.4 Nhớ về Cha

Cha đã rời bỏ chúng ta.

Cha ơi, đã lâu rồi chúng ta không gặp nhau.

Cha đã rời bỏ cuộc sống này.

Người ơi, đông kia sầu vơi bao nhiêu.

Cha ơi, chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau.

Con này phải chịu số phận mồ côi từ khi còn bé.

Lo lắng về những khó khăn trong cuộc sống.

Khi gặp khó khăn, không có nơi để chia sẻ.

Cha ơi, đây là cách con gọi cha.

Cuộc sống tách biệt âm dương, chia tay nhau.

Xót khổ và sầu bi là điều biết đến.

Cũng phải chấp nhận sống cô đơn mãi mãi…

Dù có cách xa cha ơi.

Con ở đây mãi mãi vẫn… Suốt đời ghi nhớ…!!!

(Phú Quang).

5.5 Thu nhớ Mẹ

Mẹ ơi, đã đến Thu rồi có phải không?

Mùa thu trước, nắng vàng rực rỡ tỏa sáng.

Mùa trước kia, mẹ và con bước đi cùng nhau.

Con được mẹ đưa đón dọc dưới con đường làng.

Con yêu mẹ như trời biển rực rỡ sao lấp lánh.

Mẹ tuyệt vời vô cùng không thể diễn tả bằng lời ca ngợi.

Mẹ không bao giờ nản lòng giữa hàng ngàn khó khăn.

Tôi hy vọng tương lai của con mình sẽ tươi sáng và thành công.

Trong túi không có một đồng chẳng đầy đủ, cuộc sống đói nghèo.

Mẹ vất vả bươn chải để kiếm sống.

Dù trời mưa hay nắng, biển vẫn luôn động.

Mẹ chống chọi muôn nơi với đôi vai gầy.

Mẹ dạo bước trong mùa Thu, rơi lá phủ khắp bầu trời.

Lòng mẹ được thấu hiểu một cách tận tâm.

Heo nhẹ nhàng thổi một cách dịu dàng và êm ái.

Mẹ tôi đau lòng và sợ hãi thêm.

Mẹ của con đã biến mất khi thu về.

Nhang trầm giăng đầu bên mộ người mẹ.

Đội dòng nước mắt tràn đầy trong tim đau xót.

Cuộc sống mệt mỏi và cô đơn đau lòng!!!

Đoạn văn đã được viết lại: (Đặng Minh Nhai) là một công cụ rewrite tiếng Việt, hoạt động nhằm tạo ra các đoạn văn sáng tạo hơn.

5.6 Mẹ đã đi rồi

Trời mưa phùn rải rác trong xóm nhỏ.

Mẹ đã ra đi, để lại thế gian này.

Ngập tràn nước mưa rơi và nước mắt tuôn trào.

Mẹ ơi, tại sao mẹ lại đi vội vàng?

Ngã con khóc sầu bi mẹ đôi.

Ngày mai tất cả sẽ trở nên hỗn loạn và không có trật tự.

Mình đã mất cả cha lẫn mẹ từ khi còn rất nhỏ.

Còn ai hướng dẫn những lời yêu thương.

Cuộc sống của mẹ Tấm – một người phụ nữ góa phụ – là một bức tranh tươi sáng và đầy cảm hứng.

Sống vì đàn con làm lũ vất vả.

Con của tôi được nuôi dưỡng khôn lớn và trở nên tảo tần.

Tấm thân hao mòn trước ánh nắng của hai sương mai.

Mẹ tôi như non như biển, ơn của mẹ vô biên.

Con suốt cuộc đời tìm kiếm một điều gì đó không biết từ đâu.

Biển rộng vô tận, lòng mẹ chứa chan.

Mẹ luôn làm mọi thứ vì riêng con.

Phút cuối, mẹ vẫn ôn lại những kỷ niệm.

Con lòng thành tâm cầu nguyện tới Chư Phật trong thiên đường.

Mẹ trở về với niềm vui thoải mái.

Mẹ hãy tĩnh dưỡng tại thiên đường!

(Ngọc Chi).

5.7 Mẹ ơi

Hoạt động như một công cụ rewrite tiếng Việt, tôi sẽ viết lại đoạn văn để tạo ra một phiên bản sáng tạo hơn. Tuy nhiên, tôi cần bạn cung cấp thông tin chi tiết hơn về đoạn văn mà bạn muốn viết lại.

Ngày hôm nay, đời tràn đầy sự hân hoan khi xuân tươi đến và con cái vui mừng trở về.

Làng xưa, bến thuyền, chợ truyền thống.

Cánh đồng tươi tốt, bờ đê ngập tràn ánh nắng vàng.

Đò chở khách sang chưa chắc chắn.

Mẹ ơi, con trở về bên mẹ muộn rồi sao?

Lá xào rơi theo nhịp gió.

Số lá rụng bấy nhiêu, sầu tương ứng bấy nhiêu.

Hôn mái tóc bạc màu, tưởng như gió thổi vào.

Xác mẹ ngờ đâu đã được chôn cất trong lòng đất tốt lành.

Con người đã trở thành danh nhân trong xứ sở của mình.

Con trở về bên mẹ thân yêu thành một đứa trẻ mồ côi.

Mất rồi những giọt sương khuya nhỏ.

Không ai ngồi ôm con lúc này, mẹ đã không có.

Giấc tròn được ru bằng lời ru ấm áp.

Mẹ của tôi ơi! Danh lợi có ý nghĩa gì?

Mất mẹ, đời con trở nên trống vắng và không còn được tràn đầy niềm vui.

Khi xưa ở bên mẹ, có hương vị ngọt ngào.

Hôm nay tôi quỳ bên cạnh mộ với lòng đắng cay.

Con mơ giấc dài trong những đêm vô tận.

Ôi mẹ ơi! Đừng quên nắm lấy tay của đứa trẻ ngây thơ.

Câu hát ầu ơ ngọt ngào.

Con thơ đã về trong lòng của mẹ.

Mẹ dạy tôi ơn nghĩa của sự sáng trong lòng.

Biển ngút vời non cao, trải dài xa bao la.

Lòng thương tiếc tràn đầy khi nhìn thấy những giọt nước mắt của lứa trẻ.

Mẹ ơi! Trái tim con tràn đầy tình yêu mẹ.

(Dương Tuấn).

5.8 Khóc Mẹ

Mẹ không thể lòng bỏ đi chúng con.

Con không thể hiểu nổi khi mẹ bất ngờ rời xa.

Từ này, sơn khê chia cách biệt.

Về nhà mẹ, ta đi đến khi nào mặt trời lặn.

Mẹ ngậm ngùi khôn xiết trước nước mắt của con.

Dạ con đau lòng xa lìa mẹ thân thương.

Mỗi buổi sáng và mỗi chiều vẫn còn tồn tại.

Mẹ yêu ở nhà, con không thấy.

Con òa khóc mẹ, lòng quặn thắt.

Con đau lòng khi phải dốc hết sức lực để cung cấp lương thực cho cha mẹ.

Vẫn còn khói nhang nghi ngút.

Con nhìn lên bức ảnh mà nó vỡ vụn.

Buổi sáng thật mới mẻ khi mẹ ngồi ngay trước ngõ.

Hôm nay tôi mong đợi xem liệu con có trở về hay không.

Mẹ vẫn đợi cả buổi chiều.

Một lát sau, mẹ đã ngừng thở.

Tại sao Trời lại chia cắt con người?

Tình mẹ con bền vững suốt thời gian.

Từ đây, âm dương đôi ngả.

Lòng mẹ vui sướng khi trở về nguồn suối xanh.

Không ngừng ao ước con ở lại mãi mãi.

Người chị đã ngã, tôi đã nhanh chóng giúp em đứng dậy.

Người cao ngất chín tầng được tôn vinh.

Cháu nhỏ luôn sẵn lòng ghi nhớ mọi điều từ sáng đến tối.

Phạm Đức Lộc là một công cụ rewrite tiếng Việt, giúp viết lại đoạn văn để tạo ra một bản sáng tạo hơn. Tôi sẽ nhập đoạn văn cần viết lại.

5.9 Lênh đênh

Ngã gục con người… Giữa buổi chiều Thu lá rơi.

Mẹ hiền yên nghỉ, giọt sầu rơi trên nấm mộ.

Ký ức về… Luôn hiện hữu mãi mãi.

Nước mắt rơi ôm lấy nỗi buồn đau con thiếp.

Lê cố gắng chân mình hết sức nhưng không kịp.

Dù chao nghiêng, tôi vẫn tiếp tục bước đi giữa cuộc sống.

Cuộc đời trôi nổi, tràn đầy thương tâm, nhưng số phận lại biến tôi thành một đứa trẻ mồ côi.

Khi bình minh vừa hé mở, lòng ta lay động và đêm về nhớ đến Mẹ.

Từ khi còn nhỏ, con đã phải chịu nhiều khó khăn và gian khổ.

Lời ru đau đớn vang lên như cơn gió đập tan không gian.

Đời không bao giờ chan chứa nước mắt hai hàng.

Gian nan gấp bội nỗi đau mất Mẹ.

Thượng đế ơi! Cuộc sống tại sao lại mờ mịt.

Bước đi của thân bơ vơ trôi nổi giữa những cạm bẫy.

Con thuyền lênh đênh không có bến.

Sau đó, sóng trùng trùng trong cơn bão.

Buồn lòng trước cảnh tượng của Cỏ Hoang Tình.

5.10 Đừng nói quá trễ

Tình mẹ được biết đến như một biển cả, ai ai cũng nhận thức được điều này.

Tư duy bằng lòng hay chỉ thỏa mãn bằng lời.

Một ngày, mẹ qua đời rồi không còn hơi thở.

Con nghẹn ngào.. Còn muôn câu chưa thốt.

Sương khói đã hòa quyện linh hồn mẹ.

Mỗi sớm tối, con về nhà nhớ mẹ còn đâu.

Khi giấc ngủ đến, ai sẽ đắp chăn cho ta?

Người nào ôm ấp và vỗ về khi đứa trẻ khóc.

Cuộc sống đầy gian truân và khó khăn.

Con mong muốn con sẽ nỗ lực học tập để trở thành một người thành đạt.

Con luôn được mẹ chăm sóc và quan tâm tận tình.

Vì sao lại chôn sống mình trong cảnh trăng lạnh?

Lòng con giờ hiu quạnh, mẹ ơi mẹ!

Chữ hiếu ân luôn bay bên trong lòng.

Mẹ thân yêu như những bầu trời, biển, núi và sông.

Muốn thể hiện ý kiến của con đã trễ rồi.

Ai còn mẹ, hãy thể hiện tình yêu của mình với người.

Hãy dành nhiều tình yêu và quan tâm cho mẹ của bạn.

Khi quỳ xuống trước mộ nấm, tôi cảm thấy cô đơn và buồn rầu.

Tôi không hối hận về những điều chưa kịp nói vì chúng quá nhiều.

(Dương Tuấn).

6. Những bài thơ mồ côi cha mẹ khiến bạn thấm đẫm nước mắt

Khi chúng ta mất đi cha mẹ, chúng ta trở thành những đứa trẻ mồ côi. Thiếu đi tình yêu thương của mẹ cha, chúng ta trải qua mất mát lớn nhất mà không có thứ gì có thể bù đắp được. Dưới đây là một số bài thơ về mồ côi cha mẹ, có thể khiến bạn không thể kìm nước mắt khi nhớ lại những kỷ niệm hạnh phúc khi cha mẹ còn sống bên cạnh.

Thơ về cha mẹ 7

6.1 Mồ côi

Em cô đơn giữa đám đông người đông đúc.

Tìm kiếm niềm vui trong quãng đời này.

Đoạn văn Người ta thấy cơ thể mảnh mai lang thang khắp nơi.

Đôi chân nhỏ mỏng manh bước ra khỏi cơn lạnh giá.

Có biết nỗi đâu giữa đường cuộc sống vạn ngả.

Em muốn ai đó chỉ cho em một lối đi khác.

Ánh mắt ngập tràn tình tứ, trông chờ với sự ấm áp.

Trẻ thơ khờ dại ai thương xót?

Dòng người đi xe vẫn đi qua đi lại đầy mê hoặc.

Có bao nhiêu người thương tiếc cho những kẻ mồ côi.

Phố trở nên lạnh lẽo khi sang đông.

Em vẫn ngồi đợi hy vọng, lòng thương xót đan xen.

Đâu phương vọng ai còn trông chờ?

Cha mẹ em đã trút hơi thở cuối cùng.

Hai đứa trẻ đáng thương được dương trần.

Trên con đường dài và vắng vẻ, họ nương tựa vào nhau.

Khao khát của trẻ thơ được hiểu rõ bởi ai.

Thêm một lần nữa vào một dịp khác,

Tiếng Cha vang lên đầy uy lực …

Mẹ ơi!

(Hồng Giang).

6.2 Mồ côi

Khi còn nhỏ và ngây thơ, tôi đã hỏi:

Ba ơi, có thể giải thích cho tôi khái niệm “mồ côi” được không?

Ba vuốt nhẹ đầu đứa trẻ và nói:

Khi cha mẹ không còn ở bên cạnh chúng ta.

Giờ đây, con đã có khái niệm rõ ràng về điều đó.

Một cảm giác buồn bã hiện lên khi nhắc đến hai từ “mồ côi”.

Các ngày trống rỗng trôi qua.

Khi cha mẹ đã ra đi.

Bàn tay mất đi sự âu yếm.

Ba mẹ ôm ấu thơ trong vòng tay.

Lời thương da diết đã tắt.

Con ngủ yên trong vòng tay ấm áp của mẹ.

Bóng hình người yêu thương đã biến mất đâu rồi.

Ánh mắt nhân từ đã biến mất đâu rồi.

Hào sảng và lạc quan, giọng cười rạng rỡ.

Hiện tại, không còn nơi nào để tìm nữa…

Một hành trình đầy đủ và trọn vẹn.

Sen không mang mùi bùn và tâm hồn không bị che lấp.

Chân bước ra đi êm ái, nhẹ nhàng.

Cháu con không muốn gây phiền toái.

Tiễn cha mẹ về thiên đường Phật.

Dòng lệ chảy dài của con ngăn.

Để giúp người ra đi yên tâm.

Ở cõi Bồng Lai, lòng nhẹ nhàng.

Con cái chúng ta hãy nhớ mãi và xin nguyện.

Hành động theo lời dạy của người.

Luôn mãi trong tim con vẫn còn.

Biển khơi gợi nhớ về tình cha mẹ.

Hoạt động như một công cụ rewrite tiếng Việt, tôi sẽ viết lại đoạn văn input để tạo ra một đoạn văn sáng tạo hơn.

6.3 Mẹ và quê hương

Nhìn thấy cảnh đồng lúa phủ đầy bông nặng trĩu.

Lòng con đau đớn tràn đầy nước mắt.

Kỷ niệm xưa đầy kỷ niệm với những đống rơm xung quanh nhà.

Mẹ mang trách nhiệm đống gánh nặng suốt mười năm qua.

Mẹ nằm yên trong sự im lặng của rừng hoang.

Đêm tối tăm buốt giá, không có chăn chiếu.

Lang thang suốt đời không có mái ấm, cảm thấy buồn phiền.

Có bốn phương trời xa xôi chẳng có ai thân thiết.

Cuộc sống không bao giờ êm đềm và trọn vẹn nhưng cũng đầy những khó khăn và thử thách.

Mẹ tấm không đủ tình yêu để tiếp tục sống.

Nhiều năm trôi qua trong sự lững thững của những cơn ác mộng.

Những vầng trăng tàn phai, đôi hồn tung bay tìm nhau.

Quê hương tôi ươm mầm lúa vàng rực rỡ.

Lòng con đau đớn quặn thắt khi nhớ về Mẹ yêu.

Đêm mơ màng, hình ảnh con bé ôm chặt trong lòng.

Sợ những cảnh dương gian âm cắt đứt con đường.

Buồn lòng trước cảnh cảnh cỏ hoang rời rạc.

6.4 Thân phận mồ côi

Đầu xanh ơi, biết buồn thương.

Mất sớm cha mẹ, tôi trôi nổi.

Cơn mưa đột ngột rơi xuống trần gian.

Em ngập đầy ướt át, không nơi nào để trở về.

Làn gió lạnh thổi quét, làm da tê người

Không có ai đi qua đây, cảnh vắng vẻ và tĩnh lặng.

Có nhiều trường hợp bị đau bụng do đói.

Chưa có nhiều hạt rơi vào sáng giờ.

Tay run…Khuôn mặt xanh xao.

Gắng chịu lệ trào khóe mi, tôi cúi đầu.

Tôi đứng đó, trầm ngâm trong suy nghĩ, không thể thoát ra.

Bé ra đời có ý nghĩa gì mà làm thêm buồn lòng.

Màn đêm đã từ từ buông xuống,

Âm thanh của nỗi đau thấm vào lòng ta.

Không gian yên tĩnh và im lặng.

Thân trẻ như đàn chim lạc.

Hãy cùng đóng góp sức mình.

Mỗi ngày, có nhiều người sẵn lòng giúp đỡ em.

Dù không có sự yên bình.

Đêm nào cũng đủ ấm lòng dù không có tổ ấm.

(Hồng Hoa).

6.5 Mồ côi

Quan sát cuộc sống đa dạng và phong phú.

Trong cuộc sống phồn hoa, đứa trẻ lạc lối và than van.

Cơ hàn vạn mối sầu đông.

Lòng đau dạ xót tràn đầy nước mắt buồn.

Em luôn tha thiết với nơi cuối bể.

Hiện nay, gia đình không biết phải làm thế nào.

Áo phong rách cũ đã bị mất đi sắc màu.

Lòng đau đớn nhìn ngắm cảnh giá rét buổi chiều đông.

Em ước ao được một vòng tay ấm áp.

Cha yêu mẹ và họ cùng vui đùa với nhau.

Mê mẩn trước ánh mặt trời mọc tinh khiết.

Quay gió thổi tay cầm chong chóng.

Mắt tôi bỗng chốc trở nên buồn cay.

Mơ hồng đã tan biến đi đâu.

Bước đi im lặng đầy u sầu.

Dòng châu tràn ngập nước mắt khiến em đau lòng.

(Sarika Nguyễn).

6.6 Xót thương

Trong lòng phố đông đúc và sôi động, người ta rộn ràng và háo hức.

Trái tim bé đau đớn khi nhìn thấy cảnh đó.

Cuộc sống phong phú với nhiều màu sắc đa dạng.

Em cảm thấy buồn bã vì tôi đã lạnh lùng và làm em đau lòng.

Thân nhỏ bé xinh xắn đang rơi vào trạng thái kiệt sức.

Trong lòng thành phố đông đúc, nơi đất đai hạn hẹp,

Có bao nhiêu trái tim màu hồng.

Có điều gì đang xảy ra hàng ngày mà không thấy được?

Bé ngồi yên như một vì sao lạc.

Có tình yêu đen bạc hơn màu vôi?

Dù trời mưa nắng hay dập vùi.

Sự sống mong manh đau lòng và đầy xót xa…

Trần Văn Nghệ là một công cụ được sử dụng để viết lại đoạn văn tiếng Việt, nhằm tạo ra một phiên bản sáng tạo hơn. Đoạn văn ban đầu được nhập vào và đầu ra là một đoạn văn đã được viết lại mà không có bất kỳ lời giải thích nào.

6.7 Trẻ mồ côi

Em đã được ai dẫn dắt vào cuộc sống này?

Hãy trải nghiệm mùi đắng và những khó khăn trong cuộc sống.

Lòng em đơn côi, đặt câu hỏi tự thân.

Ai là người gây ra nỗi đau trong cuộc sống của em?

Buổi sáng sớm, bước chân vô hồn đi trên con đường.

Bụng đói đau… Không có ai để chia sẻ cùng.

Thưa cô chú, có thể cho con một số tiền nhỏ được không?

Lạy ông bà… Xin hãy ân cần chăm sóc cho những đứa trẻ mồ côi.

Có dám nghĩ đến những ước mơ xa xôi không?

Một bữa ăn đã kết thúc sau khi đã thưởng thức miếng bánh và nắm xôi.

Ly nước dư… Trong ngày hè rực rỡ.

Lót dạ bằng bát cơm thừa trong những ngày giá rét của mùa đông.

Em mong một điều duy nhất tách biệt.

Có Mẹ và Cha, cùng với nhiều người khác.

Dù cuộc sống có nghèo hèn, xơ xác.

Cơm, muối và dưa cà mộc mạc… Thế mà vui.

Mong một lần được nhấp nháy tiếng “Cha ơi!”

Chỉ một lần thôi.. Hãy ngắm nhìn nụ cười đầy hạnh phúc của Mẹ.

Để làm lửa cháy sáng lòng thơ trẻ.

Có lẽ, dù nhỏ nhoi như vậy, cũng có thể là không.

Em được nuôi bởi gió từ những đêm đông.

Nắng hạ chiếu xuống… Cố gắng vượt qua để tiếp tục sống.

Khi cảm thấy mệt mỏi, tôi nằm xuống ngủ ngay lập tức.

Vẫn trong giấc mơ, vẫn ngọt ngào gọi thầm… Mẹ ơi!

(Dương Tuấn).

6.8 Mồ côi

Bây giờ là mùa Đông đến rồi!

Mẹ ơi! Tiếng gọi u ám trong tâm trí…

Tê tái, lòng con lạnh giá.

Một mình tôi đứng giữa không gian hoang vắng…

Bầu trời chiều rực rỡ tím hoàng hôn!

Con không còn Mẹ yêu bên cạnh mình nữa.

Mẹ nằm im bình yên, không lời nói…

Ánh bình minh đã biến mất trong cuộc sống con.

Tiếng Mẹ ơi, lòng tôi đau đớn!

Đau lòng và đau đớn vô cùng, như một trời đầy nhớ thương!

Trái tim tan chảy trong mùi hương khói…

Giữ mãi trong lòng cảm giác lạnh buốt của nỗi đau!

(Ngọc Nghĩa).

6.9 Tủi phận

Cô bé nhỏ ơi hãy đi ngủ.

Mẹ vẫn cố gắng ru con ngủ dù thiếu câu ru hời.

Mỗi đêm qua, em vẫn im lặng.

Đoạn văn đã được viết lại: Tự thong thả ru mình… Một đứa trẻ bơ vơ.

Tuổi thơ vô tư vương vấn nỗi buồn đau.

Lang thang, trải qua những trái tim đói khát.

Là ai đã khiến cuộc đời em trở nên phiêu bạt?

Trải qua những gian khổ và thử thách của cuộc sống từ khi còn trẻ, tôi đã trải nghiệm những trái đắng và khó khăn.

Nuôi bản thân để tồn tại qua ngày.

Em mong muốn có ai đó chăm sóc và quan tâm đến em.

Sau khi tận hưởng niềm vui, chúng tôi đã tiếp tục hành trình đến trường học.

Về nhà, tôi ôm mẹ và cha và khóc.

Em được học từ cuộc sống bằng hai lời dạy chân thật.

Kêu la mà cam chịu, không toan tính.

Em có ước mơ giữa tay em làm nên những điều kỳ diệu.

Để không còn phải lo lắng về chuyện ăn mặc.

(Thu Hà).

7. Thơ về tình cảm cha mẹ dành cho con

Trong mọi tình cảm trên thế gian, tình cảm của cha mẹ dành cho con là tình cảm cao quý nhất, vì nó chứa đựng từ trái tim, không chứa tính toan tính, không mong đợi lợi ích… Chính vì vậy, những bài thơ về tình cha mẹ dành cho con mang trong đó sự ấm áp, ngọt ngào và êm đềm.

Thơ về cha mẹ 8

7.1Thiên thần của cha

Con bé khóc thút thít trong khi nằm nôi khi bị đau ốm.

Cha mong muốn cầu nguyện trước đức cao xanh.

Nguyện cầu cho con luôn được tràn đầy hạnh phúc và bình an.

Cha tôi đã giảm tuổi thọ để dành phần của tôi.

Khi bé mới học đi, bước chập chững.

Miệng môi xinh đẹp kêu mẹ gọi cha.

Những hàng lệ nhỏ rơi trên mặt biển châu sa.

Món quà trời ban, Thiên thần nhỏ bé.

Con bé sáu tuổi vui tươi bước vào trường học.

Cha bắt con ve ra ngoài chơi.

Chân sáo con vui vẻ tung tăng.

Lệ rơi mà không hay biết lúc nào đã xảy ra, khiến tôi bất ngờ.

Con mười tám thường ngồi lặng lẽ, hồn lạc đào xa.

Bên hiên, đôi khi tôi cười thảnh thơi.

Làm ơn đến lúc mẹ hiền vẫn còn bên cạnh.

Dành thời gian để chia sẻ và tâm sự về những chuyện riêng tư.

Cha cũng nhận thức được sự phát triển nhanh chóng của con.

Tự trách mình không thể giúp ích gì.

Không biết phải nói gì khi nhìn thấy đứa trẻ.

Mong chúc cho con được ủng hộ và bảo trợ.

Hôm nọ, tôi đã đưa con tôi vào trường đại học.

Cố cười ẩn nước mắt rơi.

Con ước mong trở thành một người tốt.

Trên trời cao, có một thiên thần nhỏ bé, là món quà tuyệt vời mà cha mẹ tôi đã nhận được.

(Nguyên Dũ).

7.2 Lời mẹ dạy

Con được mẹ truyền đạt nghệ thuật chia sẻ và nhận những lời yêu thương.

Cần hỗ trợ lẫn nhau trong những thử thách khó khăn của cuộc sống.

Dìu đàn em nhỏ được kính trọng và hướng dẫn bởi người lớn trên.

Hãy mở lòng và loại bỏ những nỗi lo lắng không cần thiết.

Con trẻ phải được dạy bởi mẹ để trưởng thành thành người thông minh và có ý thức rõ ràng.

Tình yêu sâu đậm giữa họ đã trở thành nguồn động lực để họ chăm sóc và hỗ trợ lẫn nhau.

Sống trọn vẹn lòng trung thành của chồng vợ với đạo đức.

Không chấp nhận chút thiệt thòi còn hơn.

Mẹ khuyên con đừng mơ tưởng về những điều xa xôi.

Hãy chúng ta đi cùng nhau, không cạnh tranh hay tranh giành vị trí.

Hãy biết từ bi và không tự cao tự đại, đừng để lòng ích kỷ.

Hãy để tình yêu lan tỏa và chia sẻ những khoảnh khắc đẹp của con người.

Con được mẹ dạy khi nhặt được những vật thất lạc.

Sẽ cảm nhận cuộc sống tươi đẹp qua việc trao đổi.

Tiếp tục đi dù đã ngã vấp.

Đừng sợ ai, hãy luôn tự tin là chính mình.

Con cần học từ mẹ về việc suy nghĩ về tương lai.

Hy vọng đặt vào ngày mai tươi sáng.

Trong cuộc sống, việc có một đám bạn đồng hành quan trọng đó.

Sẵn lòng chịu trách nhiệm và sửa chữa những sai lầm của mình.

Con rất cần một đức tin mà mẹ dạy.

(Ngân Phạm).

7.3 Lời cha dạy

Ôi chàng trai trọng đạo đức trong cuộc sống.

Hoạt động như một công cụ rewrite tiếng Việt, tôi sẽ viết lại đoạn văn Input để tạo sự sáng tạo. Input là đoạn văn ban đầu, Output là đoạn văn đã được viết lại mà không có bất kỳ lời giải thích nào. Tôi sẽ nhập Input.

Đừng ca thán về việc đói nghèo.

Không bị mất đi trong sự mất hứng và buồn chán.

Có hay không giàu hay nghèo, không được phép rời xa làng quê.

Cần giữ lề cho sạch khi giấy bị rách.

Hãy để tôi giúp bạn viết lại đoạn văn để nó trở nên sáng tạo hơn:Hãy chậm lại và không vội vàng đi tìm cách kiếm tiền.

Tự oán vì rơi xuống bùn.

Cha mẹ ban tặng cho con trọn vẹn cả tay và chân.

Trong độ tuổi trẻ, chúng ta cần tập trung vào việc học tập.

Va vấp đã xuất hiện sau khi bạn hư rồi sinh ra.

Cuộc sống tràn đầy những sự cạnh tranh và hối hả.

Hãy di chuyển chậm rãi, không nên vội vàng bước đi.

Trời luôn ủng hộ những trái tim tốt và đầy thiện ác.

Câu chuyện thường chứa đựng những điều to lớn.

Luyện đưa Luyện xuống vực sâu trong cuộc sống xa hoa.

Đoạn văn đã viết lại: Bài học đó không cách xa chút nào.

Hãy để con không làm mẹ lo lắng nữa.

Bà trở nên yên tĩnh khi ngày bay đi.

Nắm lấy hơi thở dài nhẹ nhàng không đề cập gì.

Con phải ghi nhớ lời cha như sau.

Lòng người sâu thẳm là một khía cạnh quan trọng trong xã hội.

Nhiều cuộc đời đầy khổ đau tột cùng.

Hãy chia sẻ tay giúp đỡ trong những hoàn cảnh khó khăn.

Cần có tầm nhìn rộng để hiểu thấu đời.

Trong lúc gặp khó khăn, ai sẽ đồng lòng chia sẻ?

Đoạn văn đã được viết lại: Câu chuyện về việc vượt qua khó khăn giúp chúng ta trở nên mạnh mẽ hơn.

Nếu những vòng tay của bạn ôm chặt lấy tôi.

Hãy không đánh giá người khác bằng ánh mắt phê phán.

Trong cuộc sống, chúng ta thường cảm thấy nhỏ bé.

Có vui sướng khi ta ở một mình trong im lặng không?

Chẳng qua có núi tiền thôi cũng vậy.

(Nguyễn Điệp).

7.4 Bên con luôn có mẹ

Con gái trong cuộc sống giống như mười hai dòng sông chảy qua.

Con đừng cố gắng tiến thêm nữa, nó quá khó khăn.

Mỗi ngày, mẹ nhìn con trở nên mệt mỏi hơn.

Trái tim của mẹ đau đớn không thể tả được.

Hạnh phúc là khi cả hai người cùng sáng tạo.

Con cảm thấy mệt mỏi hơn khi ở một mình.

Con luôn là ước mơ của mẹ, mẹ mong con có một nơi để thỏa sức tự do và hạnh phúc.

Con không phải mãi mãi phải chịu đựng như vậy.

Tình yêu đầy khó khăn nhưng lại thiếu tình thương.

Con tự hỏi liệu có ai ở đây không.

Tay tôi đã trở nên sạm màu qua những ngày tháng dài.

Nước mắt đã tràn đầy khiến hạt cơm trắng ướt.

Hy vọng nhấp nháy rồi dần dần biến mất.

Con vẫn mãi tin tưởng sao trời.

Vẫn mơ ước không ngừng để tìm kiếm.

Con tim kia đợi sự bừng tỉnh của bình minh.

Con được mẹ hỗ trợ trên con đường mà con đã lựa chọn.

Hãy tính toán nhẹ nhàng nếu con không thể thành công.

Hãy tránh cho tôi phải chịu đựng nhiều đau khổ hơn.

Đừng quên rằng con còn có mẹ bên cạnh.

(Thanh Hiếu).

7.5 Nhắn nhủ cùng con

Cha hãy đến đây và trao cho con những lời thân thương.

Hãy ghi nhớ, con nhỏ ơi, hãy cố gắng nhớ.

Chúng ta sống để chia sẻ và giúp đỡ nhau.

Đừng xem thường những người có thể yếu hơn bạn.

Khi bé nằm trong chiếc nệm êm ái và chiếc chăn xinh đẹp.

Nhiều người vẫn đang tắm nắng trên đường phố.

Ép trẻ ăn đồ ăn mà trẻ không thích, trẻ phản đối và đổ ngã.

Không ai biết rằng có nhiều người không có cơm.

Sách mới mà con học có trang giấy thơm.

Có nhiều bạn nghèo tưởng tượng mơ mộng.

Quần áo con thật xinh đẹp, tươi sáng và mềm mại.

Trước và sau có một cụ già đang mặc quần áo rách rưới.

Khi con ốm, mẹ luôn âu yếm và chăm sóc con.

Mua đồ chơi con vui nhảy nhót.

Bánh quà trẻ con hấp dẫn và ngon miệng để lựa chọn.

Khi vẫn còn người nằm ngủ dưới mái hiên.

Đã có những thành viên trong nhóm bạn của tôi đã đạt được thành công về việc kiếm tiền.

Vác phế liệu hoặc nhặt đồ nặng quá khả năng.

Có những bạn đang đối mặt với khó khăn và nghèo đói cực độ.

Dấn thân vào hành vi cướp giật mạo hiểm.

Đừng hẹp lòng với tình yêu con ơi.

Tạo dựng cá nhân từ tầm thường nhỏ nhất.

Khi mình gặp khó khăn, tôi đã hiểu rằng tôi sẽ chia sẻ.

Tập làm người sống chân thật…Lắng nghe đứa trẻ.

(Nguyễn Hưng).

7.6 Lời khuyên cho con gái

Hãy là một cô gái hiền hòa và ngoan ngoãn nhé.

Dịu dàng và xinh xắn, mẹ thương và kính cha.

Hãy làm người con gái thật tươi đẹp như một đoá hoa.

Kết hợp sắc và hương tạo nên một mùi thơm dễ chịu.

Hôm nay sáng sớm, tôi đến trường để học ca hát.

Hãy sống thảnh thơi và tận hưởng cuộc sống một cách vui vẻ, con ạ.

Cười vui vẻ và quyến rũ tràn đầy niềm vui đối với cuộc sống.

Hãy lắng nghe những lời dạy của mẹ khi ta còn nhỏ.

Khi trưởng thành giữa những biến động cuộc sống.

Hãy tránh xa những cạm bẫy chết người.

Cuộc sống hỗn độn và đầy rối loạn.

Làm thế nào để sống một cuộc sống an lành và thanh thản?

Hãy giúp đỡ những người gặp khó khăn nếu bạn có thể.

Hãy sống một cuộc sống chân thành với những người bạn xung quanh chúng ta.

Con hãy sống đơn giản và hạnh phúc.

Hãy tránh tỏ ra kiêu căng và tự phụ.

An nhiên và bình tĩnh đối mặt với khó khăn.

Hãy tự tin trong chính bản thân của bạn.

Mùa xuân sẽ đến sau mùa đông.

Hãy ghi nhớ rằng con gái cần phải có tứ đức.

Tình yêu và lòng nhân ái có giá trị cao hơn bất kỳ vật trang sức nào.

Con gái cần phải tối đa sự đoan trang.

Đường phía trước tương lai rộng lớn và trải dài.

Hạnh phúc và sự an nhàn sẽ đến nếu chúng ta chọn đúng hướng.

Nguyễn Đình Huân đã tham gia hoạt động như một công cụ rewrite tiếng Việt để viết lại đoạn văn Input, nhằm tạo ra một đoạn văn sáng tạo hơn. Đoạn văn Input sẽ được nhập vào và sau đó đoạn văn đã được viết lại sẽ được hiển thị ở Output.

7.7 Vững bước nghe con

Con và mẹ đã cùng nhau trải qua bao mùa trăng, phải không?

Mười tám năm trôi qua, không có dấu hiệu mờ nhạt.

Mẹ cục cưng, tôi biết ơn cuộc sống đã ban cho.

Tận cùng tim mẹ tràn đầy niềm vui sướng.

Con khe nhỏ trôi qua dưới ánh sáng của tuổi thần tiên.

Con nhìn thấy một sức mạnh vô cùng mãnh liệt trong bản thân.

Mẹ vui sướng biết bao khi con lớn lên.

Con hy vọng rằng con sẽ mãi là niềm tự hào của ba mẹ.

Hãy tin tưởng khi xa con đi.

Con được chào đón bởi những cánh cửa mở ra trên con đường cuộc sống.

Ngày mai, có lẽ mẹ không còn ở đây nữa.

Đồng hành cùng con với sự hướng dẫn thường xuyên.

Giông bão đang đe dọa cánh chim non phải vượt qua.

Mẹ ước mong con luôn tuân thủ đạo đức để trở thành người tốt.

Chú trọng vào việc học không quá quan tâm đến việc đi chơi và ăn uống.

Cám dỗ dẫn đến cuộc sống xa rời.

Hãy luôn nhớ đến sự đau đớn mà mẹ và cha đã chịu đựng để nuôi dưỡng con.

Áo cơm đã xế chiều dù tuổi lo.

Con đã trải qua những niềm vui tột đỉnh từ việc được học hành.

Đời của người mẹ đầy gian khổ khi mang trong lòng nhiều ước mơ.

Hãy mạnh mẽ vượt qua những thử thách trên con đường.

Tôi hy vọng có thể đạt được mục tiêu của mình bằng nỗ lực và khát vọng.

Ngày nào đó, con sẽ được chứng kiến sự mọc sáng của bình minh.

Con sẽ đồng cảm và trân trọng những tình cảm yêu thương từ mẹ.

(Hồng Ngoãn).

7.8 Nhắn con yêu

Hãy cố gắng vững vàng, con yêu của Mẹ.

Dù tương lai có những khó khăn và gian khổ.

Con hãy vâng lời dù cuộc đời trắc trở đầy đủ.

Con mong Mẹ không sợ trở ngại trước cả mưa nắng.

Hãy cố gắng học hành nếu bạn yêu thương mẹ.

Dù đã khuya, tôi vẫn cố gắng sớm thực hiện theo lời hứa.

Con mải chơi sẽ làm mẹ buồn.

Con nhỉ, dù phải học chỉ vì bản thân mình à?

Hãy tự mình suy nghĩ khi con đã lớn.

Hãy cố gắng rèn luyện kiên nhẫn và tiến bộ trong học tập.

Mẹ hy vọng rằng ý chí của con luôn mạnh mẽ và kiên định.

Con phải chấp nhận sự thật của cuộc sống.

Hãy tránh những lời trách móc và cảm thán oán trách.

Mẹ và cha vẫn tiếp tục sống riêng sau khi ly hôn.

Đã trải qua nhiều đêm, những giọt nước mắt tràn trề rơi.

Dòng đời xô đẩy, mẹ không mong muốn.

Các người đám tang bên ngoài luôn quấy rầy bằng cách gọi và vẫy tay.

Hãy tránh cuộc đua vội vàng để không làm hỏng sức khỏe.

Không sợ khó khăn và gian khổ.

Mỗi khi nhớ đến Mẹ, lòng tràn đầy nỗi đau khóc trào.

Một cô bé nhỏ đáng yêu, thiếu đi tình thương chân thành.

Khi Bố Mẹ chia tay, điều gì sẽ xảy ra?

Cuộc đời này, mẹ đã phải trải qua nhiều khó khăn và thử thách.

Đừng trách tôi hờn ai cả, con.

Con sẽ gặp rất nhiều khó khăn nếu không có Mẹ.

Dù con ở cùng ai đi nữa, lòng tôi cũng sẽ đau buồn.

Hãy kiên nhẫn đối mặt với những thách thức của tương lai.

Dù có gian khổ trên hành trình dài phía trước.

Con mong muốn con người Mẹ sẽ vững vàng và tiến bước mạnh mẽ.

Hãy tránh tỏ ra buồn bực, đừng để nước mắt tuôn rơi.

Cố gắng vượt qua khó khăn trong cuộc sống.

Mái đầu mẹ vấn đề lắm lúc không suôn sẻ.

Lúc nào lòng cũng rất hoang hoải.

Chẳng thể chia sẻ niềm phiền muộn này với bất kỳ ai.

Đã qua rồi đêm dài, không ngủ một giấc.

Mẹ luôn trải qua những khó khăn và đau thương trong cuộc sống…

(Mai Anh).

7.9 Thơ mẹ nói với con gái đang yêu

Mẹ không cố ý nhìn thấy vào tối hôm qua.

Một mình nằm trong cảnh vắng vẻ, tôi cảm thấy cô đơn.

Tâm hồn bị ướt sũng bởi từng giọt mưa rơi.

Anh chàng kia không phải là tất cả.

Hãy không rơi vào cảnh tự giam giữa cơn đau khó khăn.

Tình yêu không chỉ tồn tại trong một người.

Con chưa gặp nên tất cả những điều đó đã xảy ra.

Mọi chuyển động của tôi đều bị một cặp mắt rình rập.

Ngày xưa, mẹ cũng từng yêu một người trước đây.

Tâm trạng trở nên buồn bã khi tình yêu kia rời xa.

Việc giải thích chuyện hợp tan trở nên khó khăn.

Người đã xây lại chiếc cầu gẫy.

Trái tim của mẹ lại rung lên, tràn đầy những cảm xúc không kiềm chế.

Khi cuộc sống tràn đầy những ân cần và tình yêu.

Đầu ngón tay dịu dàng trong cuộc sống hàng ngày.

Con đấy là kết quả của sự trái ngọt nở ra.

Hãy làm cho mọi người nhìn thấy đằng sau lời nói.

Ta sống tốt hơn sau sự việc này.

Việc giận hờn mãi mãi có ích gì đâu?

Còn nước mắt không đủ để tràn đầy những kỷ niệm.

Mẹ nhận thấy rằng trái tim của con đã tan vỡ.

Nhưng bước chân đã trượt xa cuối con đường.

Đừng bao giờ mơ ước những điều xa xôi.

Hoa yêu tàn tạ được đong đếm.

Hãy vững vàng đi qua khó khăn.

Có một bóng người đang tồn tại bên ngoài.

Cuộc sống sẽ chìm đắm vì tình yêu con.

Con mãi mãi sở hữu mảnh ghép đó!

(Nguyễn Điệp).

7.10 Gửi Con – 4 mùa yêu thương

Con không được dắt tay bởi mẹ qua tất cả các mùa xuân.

Con đường rải đầy hoa và gió trở nên thật đẹp và thơ mộng.

Cùng mẹ, con vượt qua muôn trùng khó khăn.

Con là thuyền trưởng gan dạ xông pha.

Mẹ không thể cùng con đi khắp nơi xa xôi.

Miền cát trắng rực rỡ chói lọi đón chào mùa hạ.

Con và mẹ cùng nhau đi tìm ánh sáng.

Khoảng trời thương rực rỡ với những giọt vàng tụ lại.

Mẹ và con sẽ chung tay chào đón mùa thu nơi quê hương.

Cánh đồng trải dài trước mắt, tràn đầy sự tĩnh lặng và cô đơn khi bước chân đi qua.

Con được mẹ tặng một mùa thu ấm áp và rực rỡ.

Dải cúc vàng sẽ được trồng trong những khoảng không.

Mẹ không để con trải qua cái lạnh đầu đông mà không mặc áo ấm.

Đêm đông về, lạnh ngắt, làm lòng con người ấm áp.

Mẹ sẽ dệt những vần thơ trong từng khoảnh khắc tinh tế.

Con cảm thấy lòng ấm áp mỗi khi đơn côi.

(Sưu tầm).

8. Những bài thơ hay về mẹ

Mẹ – người phụ nữ tuyệt vời đã dành hết cả cuộc đời để chăm sóc, lo lắng và dạy dỗ con. Dưới đây là những bài thơ độc đáo về mẹ, như những lời tri ân từ tận đáy lòng con.

Thơ về cha mẹ 9

8.1 Mừng tuổi mẹ

Mẹ đã trở nên già như một quả chuối chín trên cây.

Mẹ mất, gió đưa con trở thành mồ côi.

Ôi, ai ơi, lòng ta đau thương vì sự mồ côi!

Người biết đói cơm và khát nước, ai lo cho họ?

Quang Lê, một nghệ sĩ ca nhạc, đã hợp tác với Trần Long Ẩn, một nhạc sĩ, để tạo ra những tác phẩm âm nhạc mới.

8.2 Tình mẹ 2

Cuộc sống của mẹ thật khó diễn tả.

Những ngày tháng mệt mỏi và u ám.

Mẹ mình làm việc cật lực trên cánh đồng.

Bông lúa vàng trải dài dưới những giọt mồ hôi rơi.

Quê hương ấy gắn bó với ý nghĩa sâu sắc,

Con khờ trong tâm hồn ta đã trở thành niềm nhớ không thể nào quên.

Đoạn văn đã được viết lại: Một cánh đồng êm đềm,

Con là niềm tự hào và niềm hy vọng của người mẹ.

Trên con đường đã xuống cấp trong ngày hè, vai gánh trở nên mệt mỏi.

Màu thu vàng rực cũng làm lòng thương xót.

Tóc bạc trắng muốt, vai gầy như sợi chỉ, phủ trăm đường nẻo rối.

Giữa mùa đông, vẫn còn những giọt sương trắng tinh khiết.

Tình mẹ mãi mãi khắc sâu trong lòng, không bao giờ phai mờ.

Con đón nhận hơi thở xuân của gió, và cuộc sống trở nên ấm áp hơn.

Biển cạn, núi mòn,

Mẹ luôn là nguồn động lực vĩnh cửu trong cuộc sống của tôi.

(Sưu tầm).

8.3 Chỉ có thể là mẹ

Dần dần, ánh nắng trên con đường nhỏ bắt đầu nhạt dần.

Dáng mẹ mảnh mai cong cong, quyến rũ và duyên dáng.

Đoạn văn đã được viết lại: Mẹ trở về nhà để chuẩn bị bữa cơm chiều.

Bữa ăn đầm ấm và đáng yêu sẽ làm trái tim đắm chìm trong hạnh phúc.

Đoạn văn đã được viết lại:Đặng Minh Mai đã tham gia vào hoạt động như một công cụ rewrite tiếng Việt, viết lại đoạn văn nhập vào để làm nó trở nên sáng tạo hơn.

8.4 Tình mẹ

Con lam lũ, lau nước mắt.

Sweat permeates my body due to the intense workout.

Gian truân từng hàng nghìn, hàng vạn.

Quê hương nghèo khó, cuộc sống khắc nghiệt đầy gió sương.

(Đào Nguyễn).

8.5 Mẹ

Trời biển kể rằng mẹ của công ở đây.

Từ lúc trước đến nay, đã có nhiều công việc vất vả và mệt mỏi.

Mồ hôi đầm đìa trên trán,

Con cơm trắng đêm say giấc nồng đã được trao tới.

(Phương Trang).

8.6 Nhớ mẹ nơi quê

Đêm xuống, màn sương mịt mờ phủ kín.

Dưới vệ đường, có một bóng mẹ tôi.

Tôi đi lượm nhặt ve chai để kiếm tiền bán.

Con được mua sách học để sử dụng khi ra trường.

(Thanh An).

8.7 Nhớ mẹ

Giọt mưa rơi thảnh thơi, mang theo nỗi u buồn

Mãi nhớ lời ru mẹ đêm tối trong trường xanh.

Mẹ ơi! Ngày tháng uể oải căng thẳng.

Mỹ nhân kia đã làm mờ đi cả màu sắc của mắt và môi!

(Sưu tầm).

8.8 Mẹ tôi

Mùa xuân đã trôi qua, và sau đó là mùa nắng khô.

Bát cơm trưa được ướt đẫm bởi những giọt mồ hôi mặn.

Nhìn vào trong căn nhà, tôi thấy một chiếc võng đang được đưa lên và xuống.

Mẹ an lòng vì con đang mê giấc ngủ.

Mùa gió bấc đến rồi, hạ đã qua đi.

Trong đêm đông rét buốt, tấm lưng cong chắn gió.

Mẹ gồng miếng cá, mẹ nhịn miếng canh.

Bao niềm vui trong lòng mẹ ấm áp con yêu biết bao!

(Sưu tầm).

8.9 Tình mẹ

Chiều đã buông xuống, ánh nắng dần tắt bên dòng sông.

Mẹ già đợi mong con trở về, sự mệt mỏi đã bao phủ.

Nỗi đau trong lòng khó chịu và gây căng thẳng tinh thần.

Một mình trong đêm sớm, tuổi già tràn ngập cảm giác cô đơn.

(Sưu tầm).

8.10 Lòng mẹ

Ôi từng giấc ngủ thân yêu,

Quảng cảnh vải áo như những giai điệu ru.

Nhiều ngày, gió bão cuồn cuộn mờ mịt,

Mái tranh bị ngấm nước cần phải thu gọn lại gần.

Mẹ cần cù mệt mỏi mà không tiếc thân.

Mang trên vai, đời mẹ gánh bao nhiêu khó khăn.

Các đêm lặng lẽ nhưng nước mắt vẫn tràn đầy.

Mẹ buồn vì giàu không đủ no, nghèo không đủ sang.

(Sưu tầm).

8.11 Đôi mắt mẹ

Tình yêu tỏa sáng như bầu trời rộng lớn.

Một cuộc đời đầy hy sinh hiện hữu trong ánh mắt của mẹ.

Con chó được tặng ý nghĩa và tình yêu.

Hãy bỏ quên những khó khăn mà chúng ta đã trải qua từ sáng sớm.

(Sưu tầm).

8.12 Mẹ tôi

Da của mẹ tôi đã trở nên sạm hơn.

Nếp áo trên bàn tay đã phai màu.

Buổi chiều hôm nay đến nhanh thật.

Trưa nắng chói chang, tôi vẫn ra đồng ruộng.

Con đưa tôi một bát cơm đầy.

Một hạt đắng cay muôn phần, thơm dẻo.

(Sưu tầm).

8.13 Mẹ ơi!

Mẹ ơi, năm tháng đã trôi đi.

Đời mẹ quá đau khổ, thật không biết phải làm sao.

Thời gian trôi qua, mái tóc trắng bạc đã xuất hiện.

Người vẫn chưa trải qua quá trình đầy khó khăn trong cuộc sống.

(Sưu tầm).

8.14 Mẹ ơi! Đời mẹ

Ngậm một quả bồ hòn, cay đắng tràn đầy.

Ngậm lâu, ngọt ngào! Mẹ cười nô nức!

Sinh con, mẹ đã truyền đời.

Mẹ ngồi chán sao khi sinh ra sự sống?

Có bao nhiêu ngày nghỉ trong một năm?

Làm việc từ sáng sớm đến tối tối làm cho người trở nên mệt mỏi và gầy guộc.

Cày đi cấy đi, rét đông không nỡ nghỉ.

Mùa hè nóng bức, bãi cát và đường lầy đầy khoai sạn.

Bước chân rời khỏi con đường dốc ngoài,

Trời mưa rào khiến những chiều gánh nước trở nên khó khăn.

Thầy giận, mẹ không nói lời thưa,

Lời thơ truyện Kiều đọng lại trên vỉa câu với vẻ chua chát.

Nghiến răng vượt qua nhiều khó khăn.

Vẫn trung thành với niềm đam mê với cuộc sống này.

Mẹ là hiện thân của sự sáng tạo và phép màu trong cuộc sống hàng ngày.

Ngày tháng trôi qua, cuộc sống con người trở nên đầy ý nghĩa và đáng nhớ…

(Sưu tầm).

Cha và Mẹ đã sinh ra chúng ta và chăm sóc chúng ta suốt đời. Vì vậy, nếu chúng ta có cơ hội, hãy là một người con tốt, xứng đáng với những gì chúng ta đã nhận. Đừng để đến khi đã không còn cơ hội mới hối tiếc và khóc lóc, chỉ khi đó chúng ta mới nhớ Cha và Mẹ mà không có nghĩa lý gì!

Sưu tầm.

Ảnh được lấy từ Internet.