Hãy cùng ngắm nhìn những kiệt tác hội họa của những danh họa tài ba nhưng đáng tiếc ấy:
Tranh “Hoa hướng dương” được tạo năm 1890.
Sau 6 ngày, Van Gogh đã hoàn thành 4 bức tranh tuyệt vời về hoa hướng dương. Trong thời gian đó, ông duy trì cảm xúc và sự tỉnh táo bằng cách uống cà phê và rượu.
Các nhà nghiên cứu cho biết, khi Van Gogh vẽ những bông hoa hướng dương, đó chính là lúc tâm trạng của ông đạt đỉnh cao. Đó là những khoảnh khắc vui vẻ hiếm hoi trong cuộc đời ông. Sắc vàng trong tranh của Van Gogh đại diện cho ánh mặt trời, sự ấm áp, tình bạn, niềm vui và hạnh phúc.
Hoa hướng dương trong văn học Hà Lan được coi là biểu tượng của sự hy sinh, sự cống hiến tận tụy và lòng trung thành. Tranh vẽ về hoa hướng dương của Van Gogh miêu tả từ quá trình nở hoa cho đến lúc tàn phai, đồng thời cũng tượng trưng cho sự tuần hoàn của sự sống và cái chết.
“Bức tranh “Chân dung bác sĩ Gachet” được vẽ vào năm 1890.”
“Bức chân dung của bác sĩ Gachet” được coi là một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của danh họa người Hà Lan – Vincent Van Gogh. Trong bức tranh này, bác sĩ Paul Gachet được miêu tả là người chăm sóc Van Gogh trong giai đoạn cuối đời.”
Ban đầu, Van Gogh không có ấn tượng tốt về bác sĩ Gachet. Trong một lá thư gửi cho em trai, ông chia sẻ rằng “Anh nghĩ chúng ta không nên phụ thuộc vào bác sĩ Gachet.
Có thể ông ấy còn lạ thường hơn anh. Một người kẻ mù dẫn đường còn kẻ mù khác, liệu cả hai có thể ngã xuống mương không?
Trong lá thư tiếp theo, Van Gogh phát biểu rằng anh đã tìm thấy một người bạn đích thực tại nơi bác sĩ Gachet, như một người anh em, chúng ta giống nhau không chỉ về ngoại hình mà còn về tinh thần.
Bác sĩ Gachet đã trở thành nguồn cảm hứng cho Van Gogh khiến anh thực hiện bức chân dung này với một cái nhìn u sầu. Đối với Van Gogh, hình ảnh bác sĩ Gachet trong bức tranh được mô tả như là một người đang đau đớn khi nhìn vào nó. Khuôn mặt của ông mang trong mình nỗi buồn sâu thẳm của một thế hệ.
Tác phẩm “Chân dung bác sĩ Gachet” được coi là một tác phẩm khắc họa chân dung hiện đại, mang tính phá cách và tiên phong. Nó không chỉ miêu tả bề ngoài của nhân vật mà còn lồng ghép những suy nghĩ, cảm xúc và tâm trạng bên trong của nhân vật.
“Bức tranh mang tên ‘Ông cụ buồn bã’ (hoặc ‘Bên ngưỡng cửa vĩnh hằng’) được sáng tác vào năm 1890.”
Bức tranh này được tạo ra sau khi Van Gogh bắt đầu hồi phục sau một cơn suy sụp sâu sắc. Đây là khoảng thời gian hai tháng trước khi ông qua đời – một cái chết bí ẩn mà người ta đã kết luận là tự tử.
Trong tranh, nhân vật ông cụ đã tạo ấn tượng sâu sắc với Van Gogh từ lâu. Họa sĩ này đã thường xuyên vẽ nhiều bức phác họa bằng chì để tái hiện tư thế này, thể hiện sự buồn bã, tuyệt vọng tột độ.
Van Gogh cho rằng dù đã cố gắng hết sức nhưng tranh vẽ vẫn không thể tái hiện đúng vẻ đẹp của những hình ảnh thật mà ông đã thấy. Ông tin rằng bên cạnh sự tuyệt vời của Thiên Chúa và sự bất diệt, còn có những biểu cảm tuyệt đẹp như này. Ông không biết rằng trong khoảnh khắc yên tĩnh ở góc phòng, ông đã tạo ra một hình ảnh quý giá, tuyệt đẹp và đầy cảm xúc, làm cho ông cảm thấy gần gũi hơn với ngôi nhà bất diệt của Thiên Chúa.
Tác phẩm này thể hiện nhiều cảm nhận về tôn giáo của Van Gogh. Dù khuôn mặt của nhân vật chính bị che giấu, nhưng người xem vẫn có thể cảm nhận được sự buồn bã và cay đắng. Đó là lý do mà Van Gogh đặt tên cho bức tranh là “Bên ngưỡng cửa vĩnh hằng” – mỗi khi nhìn thấy nỗi buồn đau, Van Gogh luôn nghĩ về Chúa và sự vĩnh hằng.
“Đêm đầy sao” – một bức tranh năm 1889.
Tranh mô tả cảnh bên ngoài phòng bệnh của Van Gogh tại một bệnh viện tâm thần ở miền Nam Pháp. Ông quan sát khung cảnh này qua cửa sổ phòng bệnh vào buổi tối, nhưng lại vẽ lại bằng trí nhớ vào ban ngày vì vào ban đêm không cho phép bệnh nhân “trốn ngủ”.
“Bức tranh “Đêm đầy sao” được xem là một tác phẩm nổi tiếng của Van Gogh, đánh dấu sự phát triển quan trọng trong sự nghiệp hội họa của ông khi ông bắt đầu tăng cường sự sáng tạo và tưởng tượng.”
Bức tranh “Đêm đầy sao” đã gây tranh cãi trong giới phê bình với hai quan điểm khác nhau. Một quan điểm cho rằng Van Gogh đã sử dụng trí tưởng tượng để vẽ bầu trời sao, trong khi quan điểm còn lại cho rằng ông đã tái hiện chính xác vị trí của những ngôi sao mà ông thấy trên bầu trời, không sử dụng sự tưởng tượng quá mức.
Nhiều nhà nghệ thuật cho rằng Van Gogh đã sáng tạo vị trí các ngôi sao trong các tác phẩm của mình dựa trên một đoạn kinh thánh trong cuốn Cựu ước, mô tả một giấc mơ của thánh Joseph.
“Bức tranh ‘Những cây ôliu’ được tạo năm 1889.”
Trong thời gian điều trị tại bệnh viện tâm thần ở miền Nam nước Pháp, Van Gogh đã vẽ ít nhất 18 bức tranh về những cây ôliu. Phòng của ông có cửa sổ mở ra một vườn cây ôliu. Bức tranh “Những cây ôliu” thường được kết hợp với bức tranh “Đêm đầy sao”.
“Những cây ô liu” miêu tả phong cảnh ban ngày, trong khi “Đêm đầy sao” miêu tả quang cảnh ban đêm từ cửa sổ phòng bệnh của Van Gogh.
Cây ôliu được khắc họa trong những bức tranh có ý nghĩa sâu sắc đối với Van Gogh, thể hiện triết lý về cuộc sống, sự thần thánh và thiêng liêng trong vòng xoay tuần hoàn của cuộc sống, cùng với cảm nhận về Chúa.
Hình ảnh người thu hoạch ôliu thể hiện mối quan hệ hài hòa giữa con người và thiên nhiên, đồng thời cũng là biểu tượng về sự thay đổi và sự mất mát. Trái ôliu đã chín bị thu hoạch cũng đồng nghĩa với cái chết của chúng.
Van Gogh thường tìm sự thư giãn và khuây khỏa trong việc giao hòa với thiên nhiên. Khi ông vẽ những bức tranh về cây ôliu, ông đã bắt đầu bị lâm bệnh nặng và phải đối mặt với tình trạng rối loạn tâm thần thường xuyên.
“Bức tranh “Quán cà phê trong đêm tối” – năm 1888.”
Khi du khách đến thăm thành phố Arles của Pháp vào ngày hôm nay, họ vẫn có thể tìm thấy quán café mà Van Gogh đã miêu tả trong bức tranh nổi tiếng. Quán vẫn được bài trí giống như trước đây.
Lý do Van Gogh chọn vẽ quán café này là bởi nó luôn được chiếu sáng khi đêm xuống, từ đó ông có thể tạo ra một bức tranh về đêm mà không cần sử dụng màu đen. Thường các họa sĩ chỉ phác thảo cảnh đêm và sau đó chuyển phác thảo thành tranh vào ban ngày, nhưng Van Gogh đã quyết định vẽ trực tiếp tại “hiện trường” dù có trời tối.
Do bóng tối tràn ngập, Van Gogh không thể chọn màu sắc một cách chính xác. Tuy nhiên, ông coi đó là một sự nhầm lẫn thú vị bởi “đó là cách duy nhất để thoát khỏi việc vẽ những bức tranh màn đêm theo phong cách truyền thống”.
Trong các tác phẩm tranh của mình, Van Gogh luôn thể hiện sự tập trung vào tinh thần đạo đức và tôn kính Chúa, đó là một nhu cầu không thể thiếu, luôn hiện hữu trong mỗi lần ông sử dụng cọ để vẽ.
Với bức tranh này, ban đầu Van Gogh dự định đi xuống phố đêm để vẽ những ngôi sao, nhưng sau đó ông bắt gặp cảnh quán cà phê và bất ngờ nảy ra ý tưởng vẽ “những con người sống động xuất hiện dưới ánh sáng vĩnh cửu của bầu trời đầy sao”.
Các bức tranh chân dung tự họa tạo nên một tuyển tập hoạt động nghệ thuật.
Trong quá trình sáng tác của Van Gogh, không thể bỏ qua những bức chân dung tự họa của ông. Ông đã tạo ra hàng chục bức chân dung tự họa với nhiều phong cách độc đáo.
Ít khi Van Gogh nhìn trực tiếp vào mắt của người xem trong các bức tranh của ông, điều này là đặc biệt.
Khi Van Gogh vẽ chính mình, ông thường sử dụng một tấm gương để quan sát, do đó, phần mặt bên phải trong bức tranh sẽ trở thành phần mặt bên trái thực tế của ông và ngược lại.
Theo đề xuất của Bích Ngọc, chúng ta sẽ
Theo báo Dân Trí.
Tôi là Nguyễn Văn Sỹ có 15 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực thiết kế, thi công đồ nội thất; với niềm đam mê và yêu nghề tôi đã tạo ra những thiết kếtuyệt vời trong phòng khách, phòng bếp, phòng ngủ, sân vườn… Ngoài ra với khả năng nghiên cứu, tìm tòi học hỏi các kiến thức đời sống xã hội và sự kiện, tôi đã đưa ra những kiến thức bổ ích tại website nhaxinhplaza.vn. Hy vọng những kiến thức mà tôi chia sẻ này sẽ giúp ích cho bạn!