Những ngôi sao xa xôi – tác giả, nội dung, bố cục, tóm tắt, dàn ý

Những ngôi sao xa xôi – tác giả, nội dung, bố cục, tóm tắt, dàn ý

Những ngôi sao xa xôi - tác giả, nội dung, bố cục, tóm tắt, dàn ý

Mục tiêu của bài học “Những ngôi sao xa xôi” trong môn Ngữ văn lớp 9 là giúp học sinh hiểu rõ kiến thức về tác phẩm này. Bài học sẽ cung cấp đầy đủ thông tin về tác giả, nội dung, cấu trúc, tóm tắt, ý tưởng phân tích, sơ đồ tư duy và bài văn phân tích tác phẩm.

A. Nội dung tác phẩm Những ngôi sao xa xôi

“Câu chuyện ‘Những ngôi sao xa xôi’ kể về nhóm trinh sát mặt đường tại một trọng điểm trên tuyến đường Trường Sơn trong cuộc kháng chiến chống Mĩ ác liệt. Gồm ba nữ thanh niên xung phong là Nho, Thao và Phương Định (người kể chuyện), tổ đội trinh sát này có nhiệm vụ quan sát và đánh dấu các quả bom chưa nổ, phá bỏ chúng để đảm bảo an toàn cho xe bộ đội di chuyển. Qua câu chuyện, tác giả Lê Minh Khuê tôn vinh tâm hồn đẹp và sự dũng cảm của ba cô gái thanh niên xung phong, đại diện cho vẻ đẹp của thế hệ trẻ Việt Nam trong thời kì kháng chiến chống Mĩ.”

B. Đôi nét về tác phẩm Những ngôi sao xa xôi

1. Người viết.

Lê Minh Khuê sinh năm 1949.

Tôi sinh ra và lớn lên tại Tĩnh Gia, Thanh Hóa.

Từ năm 1970, trong cuộc kháng chiến chống Mĩ, nhiều thanh niên đã đáp tới gọi và tham gia vào công cuộc xung phong, cùng viết văn.

Là một cây bút nữ chuyên sáng tác các truyện ngắn. Trong thời kỳ chiến tranh, tác giả viết về cuộc sống và những trận đấu của tuổi trẻ trên dãy Trường Sơn. Sau năm 1975, tác giả chuyển sang viết về cuộc sống hàng ngày, xã hội và con người trên tinh thần đổi mới.

2. Tác phẩm nghệ thuật.

A. Tình huống sáng tạo.

“Năm 1971, trong thời gian diễn ra cuộc kháng chiến quyết liệt chống lại Mỹ, tác phẩm ‘Những ngôi sao xa xôi’ ra đời.”

Người kể chuyện.

Phương Định là người kể chuyện trong câu chuyện này. Trần mô tả sự việc từ góc nhìn của Phương Định.

Lựa chọn một góc nhìn thích hợp để mô tả cuộc sống đầy kháng chiến trên tuyến đường Trường Sơn – đây là quan điểm của những người trực tiếp tham gia, góp phần xác định sự đáng tin cậy của nó đối với người đọc.

Mang đến cái nhìn sâu sắc về cuộc sống tâm hồn, với những cảm xúc và kỷ niệm của nhân vật, tác phẩm khắc họa vẻ đẹp trong trẻ trung và trong sáng của những cô gái trẻ tình nguyện. Qua góc nhìn này, câu chuyện được xây dựng theo dòng chảy tâm trạng của người kể, liên tục xen kẽ hiện tại và quá khứ.

C. Cấu trúc.

Truyện được chia thành ba phần khác nhau.

Phần 1 (Từ đầu đến “điện thoại trong hang): Tình huống sinh sống và đấu tranh.

Phần tiếp theo (kết thúc trước “tự bịa ra nữa”): Gây nổ bom một lần – Nho gặp chấn thương và cả tổ đoàn quan tâm chăm sóc Nho.

Sau cơn mưa đá, Phương Định tràn đầy cảm xúc.

D. Ý nghĩa của tiêu đề.

Trên trang sách, hình ảnh của những ngôi sao xa xôi xuất hiện liên tục, lần lượt xuất hiện dưới nhiều hình thức khác nhau. Có những ngôi sao trên nón của các chiến sĩ, những ngôi sao trên bầu trời của quê hương thành phố, cũng như những ngôi sao đầy hoài niệm, khát khao và hy vọng.

Hình ảnh những cô gái thanh niên xung phong nơi núi rừng Trường Sơn xa xôi được tượng trưng bằng những ngôi sao xa xôi. Đây là biểu tượng của phẩm chất cách mạng anh dũng, kiên cường, gan dạ; tâm hồn trong sáng, hồn nhiên, lạc quan, đầy mơ mộng và trẻ trung của họ. Ánh sáng ấy yên lặng, khiêm nhường nhưng vô cùng đẹp đẽ, có khả năng thu hút lòng người.

Nhan đề lãng mạn đầy nét đặc trưng của văn học thời kỳ kháng chiến chống Mĩ cứu nước.

E. Ý nghĩa của nội dung.

Truyện “Những ngôi sao xa xôi” của Lê Minh Khuê đã vẽ nên một hình ảnh rõ ràng về tâm hồn trong sáng, mơ mộng và tinh thần lạc quan dũng cảm, giàu nghị lực của những cô gái thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn. Đây cũng là hình ảnh đẹp của tuổi trẻ Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến chống Mĩ.

Giá trị nghệ thuật của nó là gì.

Phương Định là người kể chuyện trong truyện ngắn này, đặc điểm của cách kể chuyện của anh ấy là tự nhiên và chân thực. Ngôn ngữ trong truyện sinh động, trẻ trung và có nghệ thuật miêu tả tâm lý nhân vật thông qua hành động, lời nói và suy nghĩ.

C. Sơ đồ tư duy Những ngôi sao xa xôi

Những ngôi sao xa xôi - tác giả, nội dung, bố cục, tóm tắt, dàn ý

D. Đọc hiểu văn bản Những ngôi sao xa xôi

3 nữ thanh niên xung phong đã phải đối mặt với hoàn cảnh khó khăn trong cuộc sống và trận đấu.

* Tình trạng sinh sống:

Ở một đỉnh cao, giữa một khu vực quan trọng trên tuyến đường Trường Sơn, nơi đây là trung tâm tập trung của các quả bom “đường đã bị tàn phá, mặt đất có màu đỏ, trắng xen kẽ…”

Dường như cảnh tượng tồn tại sự tàn phá không thể chối cãi: cả hai bên đường không còn lá xanh, cây cối khô cháy khắp thân. Vết thương do bom địch gây ra có thể tính bằng hàng nghìn: những rễ cây nằm lăn lóc, thùng xăng biến thành những chiếc ô tô bị méo mó, han rỉ chìm sâu trong lòng đất.

Hoạt động như một công cụ rewrite tiếng Việt, chúng tôi sẽ viết lại đoạn văn nhập vào để tạo ra một đoạn văn sáng tạo hơn.

Đang theo dõi kẻ thù thả bom.

Cân đo khối lượng đất đá cần dùng để san lấp.

Nắm bắt vị trí các quả bom chưa phát nổ và tiến hành phá hủy chúng khi cần thiết.

Cuộc sống và công việc đầy khó khăn, nguy hiểm, yêu cầu sự can đảm.

2. Có những điểm tương đồng và khác biệt giữa ba cô gái Nho, Thao và Phương Định.

A. Đặc điểm chung.

Phẩm chất vẻ đẹp tuyệt vời:

Tận tụy và đảm bảo trách nhiệm trong công việc.

Luôn sẵn sàng ra trận địa, các cô gái đảm nhận nhiệm vụ phá bom và đảm bảo mạch giao thông luôn thông suốt, mặc dù cái chết có thể đến bất cứ lúc nào.

Họ đôi khi cũng suy nghĩ về cái chết, nhưng chỉ thoáng qua và mờ nhạt để nhường chỗ cho ý nghĩ về cách ngăn chặn những quả bom phải nổ. Họ đã đặt tính mạng lên hàng đầu.

Gan dạ và lòng dũng cảm.

Họ sẵn lòng tiếp nhận nhiệm vụ phá bom mà không cần sự hỗ trợ từ các đơn vị khác.

Đương đầu với ánh mắt của thần chết mà không có một tia sợ hãi nào.

Họ có một tình đồng đội vững chắc như keo sơn.

Đồng lòng hỗ trợ nhau trong quá trình làm việc.

Họ đã có hiểu biết về tính cách và sở thích của nhau.

Chăm sóc và quan tâm lẫn nhau rất tỉ mỉ, đặc biệt khi Nho gặp chấn thương, Phương Định và chị Thảo đã bày tỏ sự lo lắng và chăm sóc Nho một cách tỉ mỉ như thể là thành viên trong gia đình.

Tâm hồn:

Trận mưa đá bất ngờ giữa Trường Sơn đã đánh thức lại những kỷ niệm ngọt ngào của tuổi thơ, khiến tâm hồn trở nên nhạy cảm và tràn đầy ước mơ.

Với vẻ ngoài vô cùng nữ tính, tôi đam mê việc làm đẹp để tạo nên một cuộc sống tươi đẹp cho bản thân. Dù ở bất kỳ hoàn cảnh nào, từ chiến trường đến những nơi đầy khói lửa, tôi vẫn không ngại trang điểm và thêu thùa.

Trong hang, tiếng hát của ba cô gái vang lên, tạo nên không khí lạc quan và yêu đời. Họ đem theo tuổi thanh xuân và những mơ ước, khát vọng không biết bao nhiêu khi bước vào Trường Sơn.

Các cuộc chiến không thể lấy đi niềm tin yêu cuộc sống và sự lạc quan của những cô gái trẻ.

Trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước, họ trở thành biểu tượng đại diện cho thế hệ trẻ Việt Nam.

B. Các đặc điểm độc đáo.

* Nho:.

Dáng dấp nhỏ nhắn, tươi tắn và nhẹ nhàng “nhìn nó như một que kem trắng mát mẻ”.

Khi nhìn lại, ta thấy mình đã từng rất ngây thơ, chân thành và đầy ước mơ. Nhớ lại những lúc bị thương, lúc nằm trong hang, lòng vẫn khao khát được nhận một vài viên đá mưa.

Trong công việc, Nho luôn chiến đấu dũng cảm và hành động nhanh nhẹn. Cô nhanh chóng cuộn gối lại và cất nó vào túi. Sau đó, cô quay lại và đội mũ sắt lên đầu. Khi bị thương, Nho thể hiện sự rắn rỏi và bản lĩnh. Cô chấp nhận vết thương như một điều tất yếu và không muốn ai lo lắng cho mình.

* Thao:.

Có vẻ như đã trải qua nhiều trải nghiệm, nhưng thường hay làm dáng.

Tính cách của họ có những khía cạnh tưởng như mâu thuẫn: dũng cảm trong cuộc chiến, bình tĩnh nhưng lại rất sợ khi gặp máu và cảnh vắt; thích việc viết bài hát nhưng không bao giờ hát đúng nhạc và không thuộc lòng bất kỳ bài nào.

Ở nhân vật này, có sự hòa quyện giữa tính nhút nhát, yếu đuối của một cô gái và tính can đảm, quyết đoán của một người chiến sĩ đối mặt với nguy hiểm.

Phương Định:

Tâm hồn tinh khiết.

Hãy khắc sâu trong ký ức về những khoảnh khắc đáng nhớ → để làm dịu đi sự đau lòng trong những thời điểm khắc nghiệt của cuộc chiến.

Ba năm trôi qua trên chiến trường, quen thuộc với những khó khăn và hiểm nguy, hàng ngày đối mặt với cái chết, nhưng cô vẫn giữ được sự trong sáng, ngây thơ và mơ mộng về tương lai.

Mặc dù quan tâm đến hình thức, tôi tự đánh giá mình là một cô gái khá, với hai bím tóc dày và một cái cổ cao. Tôi tự hào và kiêu hãnh như một đài hoa loa kèn… Tuy nhiên, tôi không hay biểu lộ tình cảm giữa đám đông.

Luôn tìm thấy sự thú vị trong công việc nguy hiểm: “Mỗi công việc đều có những điều thú vị riêng, không phải lúc nào cũng tìm thấy ở mọi nơi như thế này đâu…”.

Một cô gái tràn đầy tinh thần, yêu cuộc sống: đam mê ca hát, biết rất nhiều bài hát, thích sáng tạo lời cho các giai điệu nhạc: “Tôi yêu những giai điệu truyền thống quan họ, nhẹ nhàng, dịu dàng, và đặc biệt thích Ca-chiu-sa của Hồng quân Liên Xô”.

Một cơn mưa đá đã đánh thức những ký ức tuổi thơ, mang lại hàng loạt hình ảnh thân thương về gia đình và quê hương.

Tình yêu thương, sự quan tâm đối với những người cùng phe (sự ngưỡng mộ đối với những chiến sĩ trên con đường Trường Sơn, lo lắng cho đồng đội khi họ tham gia tiêu diệt bom, chăm sóc khi Nho gặp chấn thương, hiểu được sự lo lắng trong tâm trạng của chị Thao).

Phẩm chất của một anh hùng:

Tôi đã truyền đạt từ khóa “Tinh thần trách nhiệm với công việc” vào công việc của mình một cách tận tụy.

Thực hiện nhiệm vụ phá bom đầy hiểm nguy như một công việc hàng ngày quen thuộc.

Sợ tác động đến công việc, tôi không đến bệnh viện dù đã bị thương.

Táo bạo, can đảm.

Công việc nguy hiểm được kể một cách hài hước.

Tôi luôn sẵn sàng để thực hiện nhiệm vụ phá bom bất kỳ lúc nào.

Cô có lòng tự trọng cao, không cần phải cúi đầu khi có thể đi thẳng và tự tin thực hiện mỗi bước để phá bom và hoàn thành nhiệm vụ trong thời gian quy định.

→ Cõi lòng của thế giới rộng lớn và sâu sắc nhưng không rối rắm. Cuộc hành trình đầy khốc liệt của chiến tranh đã biến tâm hồn nhạy cảm thành lòng dũng cảm và kiên nhẫn của người lính.

Phương Định được coi là biểu tượng của thế hệ trẻ Việt Nam trong cuộc chiến chống Mĩ cứu nước.

=> Những cô gái ấy sống đơn giản, trong sáng, tràn đầy sự yêu đời và tâm hồn trong trắng. Họ là những chiến sĩ dũng cảm, không sợ khó khăn, đại diện cho thế hệ trẻ Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước.

E. Bài văn phân tích Những ngôi sao xa xôi

Lâu nay, hình ảnh những cô gái trẻ xung phong đã trở thành nguồn cảm hứng vô tận cho thi ca và họa sĩ. Chúng ta có thể nhắc đến bài thơ “Gửi em cô gái trẻ xung phong” của nhà thơ Phạm Tiến Duật hay bài hát “Cô gái dẫn đường” của nhạc sĩ Xuân Giao đã nuôi dưỡng cho ta.

Và cũng đóng góp một giọng điệu riêng, giọng điệu của một thanh niên tình nguyện trên tuyến đường Trường Sơn về chủ đề này, Lê Minh Khuê đã thành công trong việc miêu tả những cô gái tình nguyện phá bom, mở đường một cách chân thật: trong trẻo, trong sáng, tràn đầy hoài bão, lạc quan, yêu đời và cực kỳ dũng cảm, mạnh mẽ trong cuộc chiến. Tác phẩm này là “đứa con tinh thần” đầu tiên của nhà văn, được viết vào năm 1971, trong cuộc chiến chống lại Mỹ đang diễn ra gay gắt.

Sức hấp dẫn của thiên truyện không chỉ dừng lại ở việc phản ánh chân thực cuộc sống chiến đấu đầy khốc liệt của các cô gái thanh niên xung phong ở tuyến đường Trường Sơn mà truyện còn lôi cuốn người đọc ở nghệ thuật trần thuật và miêu tả tâm lí nhân vật độc đáo của Lê Minh Khuê. Nhà văn đã rất khéo léo trong việc lựa chọn ngôi kể cho truyện ngắn của mình: thông qua nhân vật Phương Định.

Kết quả: Thực hiện điều này sẽ làm cho thế giới trong lòng với những ấn tượng, kỷ niệm của nhân vật trở nên phong phú, sắc nét. Đồng thời, việc lựa chọn ngôi kể qua một cô gái trẻ hồn nhiên, nhạy cảm, trong sáng và là người trong cuộc không chỉ làm cho câu chuyện trở nên khách quan, chân thực mà còn mang lại một giọng điệu sôi nổi, đầy nữ tính cho câu chuyện.

Ban đầu, Lê Minh Khuê đã thể hiện một cách chân thực cuộc sống và cuộc chiến đầy gian khổ và nguy hiểm trên chiến trường đầy bom rơi và đạn nổ trong truyện ngắn “Những ngôi sao xa xôi”. Truyện này kể về ba cô gái trẻ xung phong sống tại một trạm quan sát quan trọng trên tuyến đường Trường Sơn. Nhiệm vụ của họ là quan sát kẻ địch ném bom, đo lượng đất và đá để lấp hố bom, đánh dấu vị trí bom chưa nổ và phá bom.

Đây là một nhiệm vụ rất nguy hiểm, có thể đối mặt với cái chết bất cứ lúc nào. Thậm chí, ở nơi mà họ sinh sống, sự hiểm nguy luôn rình rập từ tử thần: “Chúng tôi sống trong một hang ở chân đỉnh cao. Con đường trước cửa hang, dẫn lên đồi… Đường bị sạt lở, màu đất đỏ, trắng xen kẽ. Hai bên đường không có lá xanh. Chỉ có những cành cây khô cháy. Những cây có nhiều rễ nằm lung lay…”.

Đó là một thực tế khắc nghiệt của chiến tranh, của sự tàn phá khủng khiếp khi mà màu xanh của cây cỏ tự nhiên cũng không thể tồn tại. Do đó, sự che chắn đơn giản của thiên nhiên không thể bảo vệ mạng sống của họ. Trước mắt người đọc là cảnh tượng hoang tàn, trần trụi, ảm đạm và đau thương. Không chỉ dừng lại ở đó, trong khi thực hiện nhiệm vụ, họ phải chạy trên cao điểm giữa ánh nắng mặt trời chói chang, phơi mình giữa trọng điểm bắn phá của máy bay địch.

“Chúng tôi bị vùi dập bởi bom, khi bò lên đỉnh cao, chỉ thấy hai con mắt lấp lánh. Cười, hàm răng lóe lên trên khuôn mặt nhem nhuốc […] Thần kinh căng như dây, tim đập mạnh không ngừng, chân chạy mà vẫn biết rằng khắp xung quanh còn nhiều quả bom chưa nổ. Có thể nổ ngay bây giờ, cũng có thể chốc nữa. Nhưng chắc chắn sẽ nổ…” Lê Minh Khuê tiếp tục quay ống kính một cách chậm rãi, tái hiện một cách chân thực, tinh tế cảnh tượng kinh khủng đó – lần phá bom của Phương Định.

Dù đã phá bom nhiều lần, tuy nhiên với Phương Định, mỗi khi làm công việc này vẫn là một thử thách đối với tâm lý của anh ta. Anh ta dùng một chiếc xẻng nhỏ để đào đất dưới quả bom. Đất rất cứng và những hòn sỏi bay ra hai bên theo tay anh ta. Đôi khi lưỡi xẻng chạm vào quả bom, tạo ra một âm thanh sắc sảo, cắt vào da thịt anh ta. Anh ta rùng mình và bỗng nhận ra tại sao anh ta làm việc chậm quá. Anh ta cố gắng làm nhanh hơn một chút! Vỏ quả bom rất nóng và đó là một dấu hiệu không tốt.

Nó có thể là sự nóng chảy từ bên trong quả bom. Hoặc là ánh nắng mặt trời đang nung chảy cây bom.” Lời văn sắc bén, lạnh lẽo, làm cho người đọc cảm thấy như đang tham gia trực tiếp vào công việc phá bom cùng với nhân vật! Tiếp theo là những giây phút chuẩn bị kích nổ quả bom: “Tôi cẩn thận đặt gói thuốc nổ vào cái hố đã đào sẵn, châm ngọn lửa. Dây nổ dài, uốn cong, mềm mại. Tôi hất đất và chạy về nơi trú ẩn của mình…”.

Những khoảnh khắc mong chờ tiếng nổ của quả bom đầy căng thẳng, “trái tim tôi đập không rõ”, thậm chí còn nghĩ đến cái chết, nhưng cái chết mờ nhạt, không rõ ràng. Điều quan trọng lúc này là “quả bom có nổ không? Nếu không, làm sao để châm mìn lần thứ hai? […] Nhưng quả bom vụn nổ. Một âm thanh kỳ quặc, vang vọng trong đầu. Ngực tôi đau nhói, mắt tôi cay xè… Mùi thuốc nổ làm tôi buồn nôn… Mảnh bom xé toạc không khí, bay lượn và rít không thể nhìn thấy trên đầu”…

Một cuộc đấu tranh không công bằng, đầy nguy hiểm đã chứng kiến sự mạnh mẽ của một cô gái. Điều này khiến người đọc nhận thức được sự tàn ác và khốc liệt của cuộc chiến, đồng thời kính trọng tinh thần trách nhiệm, lòng dũng cảm và sẵn sàng hy sinh cho đất nước và hòa bình, nhất là đối với những cô gái thanh niên táo bạo phá bom mở đường. Điều này cho chúng ta thấy rõ ý thức và trách nhiệm công dân cao cả của những anh hùng hy sinh trong cuộc kháng chiến và cách mạng.

“Chúng tôi đã rời đi mà không hối tiếc.”

Tuổi hai mươi, thời gian tràn đầy sự trẻ trung và nhiệt huyết, phải chăng không có gì để hối tiếc?

Ai ai cũng hối tiếc tuổi hai mươi, chẳng còn gì quý báu hơn tổ quốc.

Sự thành công của truyện ngắn “Những ngôi sao xa xôi” được thể hiện qua việc xây dựng nhân vật rất tinh tế, đặc biệt là cách miêu tả tâm lí của họ. Tác giả không chỉ khắc họa thái độ và trạng thái của nhân vật trong mỗi lần thực hiện nhiệm vụ phá bom, mà còn đi sâu vào cuộc sống nội tâm của những cô gái thanh niên xung phong, mang đến một hình ảnh tâm hồn sống động và phong phú.

Những cô gái trẻ thường có những đặc điểm chung như nhạy cảm, dễ xúc động và nhiều ước mơ. Tuy nhiên, họ lại mang những nét đẹp và sức hấp dẫn riêng biệt của những cô gái đến từ Hà Thành. Chị Thao, người lớn tuổi nhất trong nhóm, luôn tỏ ra “kiên quyết và táo bạo” trong mọi tình huống, nhưng lại sợ máu và sợ vắt. Chị có sở thích sao chép các bài hát, dù không thuộc về giọng hát và âm nhạc.

Nho, một người trẻ trung và hồn nhiên, có vẻ ngoài trông “tươi mát như một que kem trắng”. Anh ta thích nhai kẹo và tắm suối, mặc dù có thể có nguy hiểm như bom chậm. Tuy nhiên, khi làm nhiệm vụ, Nho luôn tỉnh táo, mạnh mẽ và dũng cảm. Dù bị thương, anh ta không rên la và không muốn làm mọi người lo lắng: “Không sao đâu. Tôi đang làm công việc của mình thôi. Không cần làm người khác lo lắng. Ôi, tại sao bạn lại lo lắng như vậy?”.

Phương Định, dưới bút của Lê Minh Khuê, tỏa sáng với vẻ đẹp trong sáng, trẻ trung và ước mơ về tương lai. Cô tự hào và tự tin với ngoại hình cuốn hút, khiến các người đàn ông phải say mê và luôn muốn tiếp cận: “Tôi là một cô gái Hà Nội. Tự nhận mình là một người khá xinh đẹp. Tóc dày đặc, mềm mại, cổ cao tự hào như đài hoa loa kèn…”.

Phương Định luôn thích nhìn mình trong gương, đặc biệt là nhìn đôi mắt. “Đôi mắt của tôi dài, màu nâu, và thường nhăn nhó như ánh sáng mặt trời” và được các tài xế khen “Cô có cái nhìn thật xa xăm!”. Vì thế, Phương Định luôn quan tâm đến hình tượng của mình trong mọi tình huống. Dù khi phá bom, cô cảm thấy sợ hãi nhưng cô “cảm thấy sự dõi theo của ánh mắt của các chiến sĩ, tôi không sợ nữa. Tôi sẽ không đi chúi đầu. Họ không thích hành động đó khi có thể đi thẳng và tự tin”. Cô có sở thích hát, “thường hát theo một giai điệu nào đó và tự nghĩ ra lời để hát…”. Nhưng hình ảnh gây ấn tượng nhất trong lòng người đọc khi nói về Phương Định là cảnh cô gặp cơn mưa đá bất ngờ. “Tôi chạy vào, lấy vài viên đá nhỏ từ tay Nho đang trải tay ra trên bàn. Rồi tôi chạy ra ngoài, cảm thấy hứng khởi và vui mừng”. Sau những niềm vui của tuổi thơ “say sưa và tràn đầy”, cô luôn nhớ nhung về người mẹ, cửa sổ của ngôi nhà, những ngôi sao lớn trên bầu trời thành phố, cây cỏ, dải nhà hát hay bà bán kem đẩy xe đầy kem… Tất cả như thật, nhưng cũng như mơ, chúng xoay quanh trong tâm trí của Phương Định. Và tất cả những trải nghiệm đó trở thành tài sản trong tâm hồn, giúp họ vượt qua sự khắc nghiệt của cuộc sống trong chiến tranh, làm cháy bỏng niềm tin và tình yêu vào cuộc sống. Đó là những nét đẹp tâm hồn đáng trân trọng và kính trọng.

Đến đây, người đọc đã cảm nhận được vẻ đẹp tuyệt vời của tựa đề “Những ngôi sao xa xôi” của tác giả. Tựa đề này không chỉ lãng mạn, mà còn độc đáo và cuốn hút. Hình ảnh những ngôi sao xa xôi đã xuất hiện nhiều lần trong truyện với nhiều ý nghĩa khác nhau. Chúng có thể là những ngôi sao trên chiếc mũ của những chiến sĩ dũng cảm, hay là những ngôi sao trên bầu trời của thành phố, hoặc là những ngôi sao trong những câu chuyện cổ tích kể về xứ sở thần tiên…

Và đặc biệt, những ngôi sao mang trong mình biểu tượng của những phẩm chất cách mạng rực rỡ, tâm hồn trong trẻo, lạc quan và mơ mộng của những cô gái trẻ thanh niên xung phong, luôn khao khát một cuộc sống thanh bình và yên ả.

Sau khi đọc “Những ngôi sao xa xôi”, Lê Minh Khuê đã tạo nên sự tôn vinh chủ nghĩa anh hùng và vẻ đẹp tâm hồn của thế hệ trẻ Việt Nam trong thời chiến tranh. Cô mang lại một tinh thần mạnh mẽ, dũng cảm và không khuất phục trong cuộc chiến; đồng thời, cô còn mang đến sự trong sáng, tươi trẻ và lạc quan trong cuộc sống. Đọc xong câu chuyện này, người đọc, đặc biệt là những thế hệ trẻ, nhận thức rõ vai trò và trách nhiệm của mình trong việc xây dựng và bảo vệ đất nước.