Sau 4 ngày mặc quần lót bẩn, chồng tôi đã phải rối rít xin chừa

Phát hiện chồng lén lút có quan hệ ngoại tình với tôi giống như một lưỡi dao chí mạng. Tình yêu của chúng tôi bắt đầu từ khi chúng tôi 18 tuổi và đã kéo dài suốt 10 năm qua. Chúng tôi đã sống chung với nhau và có một đứa con trai, nhưng sao lại như vậy…

Thật không vui nhưng tôi vẫn muốn chia sẻ để những người phụ nữ trong gia đình tôi học được một số cách để giải quyết vấn đề với chồng. Tôi đã thử và thành công tuyệt đối. Chồng tôi đã ngại ngùng và không dám làm phiền bất kỳ ai nữa, dù đã già.

Yêu và sống cùng nhau suốt mười mấy năm, chồng tôi vẫn là người khờ khạo và nhát gái, nhưng tôi vẫn yên tâm với anh. Dù ai chỉ cho tôi cách này cách nọ để giữ chồng, nhưng tôi không quan tâm và cho rằng đó là lãng phí thời gian. Mọi người thường nói tôi ngốc, tin rằng một ngày nào đó tôi sẽ mất chồng. Tôi chỉ cười và nói lại rằng ai sẽ tin nếu chính chồng mình không tin? Bên cạnh đó, chồng tôi cũng không phải là người hay nói dối và lăng nhăng. Nếu anh ấy không giữ tiền bạc trong người thì có phải cô gái nào điên mới lao vào? Nhưng trên đời này cũng có những người điên thật đấy.

Khi bạn thân của tôi trình bày bằng chứng về sự ngoại tình của anh và người khác, tôi không thể tin được. Tôi đã cố gắng phóng to hình ảnh và dán mắt sát điện thoại để chỉ khi đó tôi mới chấp nhận rằng người trong ảnh thật sự là người mà tôi đã trao trọn tình yêu. Tôi rất tức giận và khó chịu.

Sau 4 ngày mặc quần lót bẩn, chồng tôi đã phải rối rít xin chừa - Ảnh 1.

Có người nói tôi ngốc, tin rằng sẽ có một ngày tôi sẽ mất chồng. Tuy nhiên, tôi chỉ cười và nói rằng họ mới thật ngốc. (Hình minh họa).

Tôi từng nghĩ rằng trong trường hợp chồng ngoại tình, người vợ chỉ nên trả thù hoặc đánh ghen. Còn cô gái bồ nhí chỉ là một người tình, không xứng đáng được coi là vợ nên không cần quan tâm đến. Vì chồng tôi đã phản bội nên tôi quyết định trả thù. Tuy nhiên, tôi không cần gây rối, không cần đánh ghen mệt mỏi hay khóc lóc rời khỏi nhà, nhưng tôi vẫn muốn làm chồng sợ mất mật.

Mỗi đêm, tôi luôn mua đồ ăn bổ dưỡng và một chai thuốc bổ thận cho chồng tôi. Trước đây, tôi thường tiêu tiền vào quần áo, nhưng giờ đây tôi không còn ngây thơ nữa. Nếu tôi không mua, chồng tôi cũng sẽ mua cho người khác. Tôi đã không còn ngu ngốc nữa.

Sau đó, tôi tra tấn anh theo nhiều cách khác nhau, thậm chí tôi ép anh làm việc đến sáng sớm để anh không có thời gian tìm đến bạn tình. Nếu anh tìm đến được cũng không có kết quả vì anh đã quá mệt mỏi. Tôi muốn thấy ai trong số chúng tôi nóng lòng hơn ai. Chồng tôi sợ đến mức phải cầu xin tôi tha mạng. Anh gọi tôi là hổ cái thay vì mèo như trước đây. Thật là ngu muội khi ngày xưa tôi chỉ giả vờ là mèo để chồng tôi đi tìm con hổ khác ở bên ngoài.

Sau khoảng 2 tháng, chồng tôi trở nên thờ ơ và mệt mỏi. Tuy nhiên, thám tử vẫn thông báo rằng anh ta đã gặp gỡ cô ả một vài lần. Tôi quyết định chơi ván cuối cùng. Tôi đề nghị anh nghỉ phép một tuần và đi du lịch cùng tôi để gia tăng tình cảm. Dĩ nhiên, anh ta không đồng ý một cách tự nguyện.

Con gửi nhà ngoại, chúng tôi lái xe thẳng lên Đà Lạt và thuê phòng để nghỉ ngơi. Đêm đó, khi tôi đi tắm, chồng tôi lục mãi trong vali và hỏi: “Em ơi, cái quần nhỏ nhỏ của anh đâu rồi?” Tôi giả vờ giật mình: “Ôi, em quên mất rồi, em không mang quần nhỏ cho anh. Thôi anh mặc lại quần cũ đi, mai mình đi mua mới”. Tôi nói xong và đi tắm trước. Thực ra, tôi không quên mà tôi cố tình không mang đi thôi.

Sau 4 ngày mặc quần lót bẩn, chồng tôi đã phải rối rít xin chừa - Ảnh 2.

Chúng ta nên tận tụy chăm sóc cho chồng, tin tưởng và yêu quý chồng thì hạnh phúc sẽ đến ngay lập tức. (Ảnh minh họa).

Sáng hôm sau, tôi chủ động dẫn chồng đi chơi một vòng, không cho anh qua bất kỳ cửa hàng nào bán quần áo đồ lót. Mỗi khi anh muốn đi mua, tôi luôn nói rằng đi sau. Đến khi chúng tôi trở về phòng, anh cũng không mua được bất cứ món đồ nào. Ngày thứ hai, chồng tôi bị ép phải ở trong bộ quần áo bẩn. Ngày thứ ba, anh không chịu nổi nữa. Ngay khi chúng tôi về phòng, anh đã mắng tôi và tức giận thu dọn hành lý để đòi về. Tuy nhiên, tôi vẫn kiên quyết ở lại và thu hết tiền bạc.

Vào ngày thứ tư, khi tôi tỉnh dậy, tôi ngay lập tức lật ngửa bài, mang ra bằng chứng tội phạm của anh và nói: “Anh thấy không, một chiếc quần lót nhỏ nhưng rất quan trọng. Bình thường, không có gì đặc biệt, nhưng nếu thiếu nó thì không thể chấp nhận được. Nếu nó bẩn hay rách, anh có muốn mặc lại không? Tương tự, nếu anh đã bẩn, đã rách và không thể giặt hay vá lại được, em cũng không muốn tiếp tục giữ. Bây giờ, em để anh lựa chọn: hoặc cắt đứt mọi quan hệ với người khác và sống cùng mẹ con em, em sẽ tha thứ. Hoặc là anh sẽ bị mẹ con em vứt bỏ như cách vứt bỏ một chiếc quần lót bẩn. Anh hãy chọn.”

Chồng tôi bị cứng họng và sau đó lại xin lỗi tôi một cách lúng túng. Anh nói rằng điều đó là do anh không kiểm soát được tình cảm của mình, do bị lạc lối… Từ nay trở đi, anh hứa sẽ không bao giờ phóng túng nữa.

Phụ nữ chúng ta nên tập trung chăm sóc chồng mình, tin tưởng và không lơ là đến chồng. Nếu không, chồng sẽ trở nên lười biếng ngay lập tức. Chúng ta cần tỉnh táo và đối xử nhẹ nhàng nhưng cũng sâu sắc đúng không các mẹ?