Anh à, anh vừa mất đi người đã từng thương yêu anh thật lòng đấy!

Dear.vn – Trên đời này, tìm được một người thương yêu mình thật lòng không dễ đâu anh à! Vậy mà anh lại nỡ buông tay một cô gái mang tên hạnh phúc…

Em cũng buồn, cũng đau chứ. Em đâu phải là sỏi đá mà không chút cảm xúc gì khi bị anh tiêm vào mình con virus mang tên “thất tình”. Nhưng em chợt nhận ra, anh và em khác nhau lắm!

Em yêu anh bằng tất cả con tim, anh yêu em bằng sự thông minh của lý trí. Với em, tình yêu là tất cả, còn anh, tất cả chẳng phải là tình yêu. Em tự kiêu muốn đương đầu với mọi thứ, anh sợ hãi những điều gọi là tương lai. Em chẳng ngại cùng anh tiến bước, anh nhu nhược buông bỏ em một chiều mưa. Vậy là mình chấm hết!

Em cũng đã nhiều lần sẵn sàng phớt lờ lòng tự trọng của bản thân chỉ với một hy vọng sẽ cùng anh bước tiếp đoạn đường này. Nhưng không! Anh hết lần này đến lần khác làm tổn thương em đến mức có lúc em những tưởng rằng mình chẳng thể nào tha thứ cho anh. Cuối cùng, sự tổn thương ấy đã khiến trái tim em nguội lạnh và rồi em biết mình phải tự yêu lấy bản thân mình.

Em yêu anh và em nghĩ rằng anh cũng thế, chỉ có điều tình yêu ấy bây giờ đã hơi mơ hồ, loang lổ, nhuốm màu của trách nhiệm. Em không trách anh, chỉ trách số phận trớ trêu đưa ta đến bên nhau rồi lại bị cấm cản bởi sức mạnh của tình thân, của gia đình, của tín ngưỡng tôn giáo. Tất cả những thứ ấy như đòn chí mạng vào mối quan hệ của chúng ta, những rào cản hữu hình chẳng thể nào phá vỡ.

Em đã trải qua một khoảng thời gian dằn vặt, đau khổ, trách móc anh. Nhưng rồi mọi thứ chẳng là gì so với những ước mơ đang còn dang dở của em. Em bừng tỉnh như vừa được chữa khỏi căn bệnh mộng mị sau một giấc ngủ dài.

Em mở cửa, bước xuống phố rồi chợt nhận ra không có anh thì mặt trời vẫn thức giấc, không có anh thì em vẫn phải sống cuộc đời của mình, nhưng không có em thì anh sẽ mất đi một người đã từng thương yêu anh thật lòng.

Anh này, sẽ chẳng bao giờ anh có thể tìm được một cô gái nào yêu anh như em. Chính vì thế mà quãng đời về sau, anh phải cố gắng mà sống cho thật tốt đấy. Em không mong anh sẽ nhớ những khoảng thời gian ta đã bên nhau, nhưng anh cũng đừng quên vì chúng đã trở thành một phần trong ký ức ngọt ngào của em.

Anh này, anh biết không? Anh đã buông tay cô gái mang tên hạnh phúc rồi đấy!

Cộ Cay Cú