Giải thích Thành ngữ – Tục ngữ
Đèo heo hút gióCon cà con kêCó công mài sắt, có ngày nên kimChưa biết mèo nào cắn mỉu nàoChạy như cờ lông côngCạn tàu ráo mángĂn ốc nói mòSống để dạ chết mang theo Cà cuống chết đến đít còn cayBa chìm bảy nổiGiàu vì bạn, sang vì vợChim sa cá lặn Cái tổ con chuồn chuồn Chờ được mạ, má đã sưng Bợm già mắc bẫy cò ke Bá Nha – (Chung) Tử Kỳ Bầu dục chấm mắm cáy Áo vải, cờ đàoĂn cơm nhà thổi tù và hàng tổng Áo gấm đi đêm Ăn cháo đái bátChân nam đá chân chiêuBóc ngắn cắn dàiLá lành đùm lá ráchCõng rắn cắn gà nhàĐược voi đòi tiênĂn vóc học hayVụng chèo khéo chốngNhạt phấn phai hươngRau muống tháng 9 nhịn cho mẹ chồngẾch ngồi đáy giếngCú kêu cho ma ănĂn chay niệm phật nói lời từ biVàng thau lẫn lộn Năm tao bảy tuyếtChạy như cờ lông công Có nếp có tẻBa chìm bảy nổi Nước mắt cá sấu Tức nước vỡ bờ Thả mồi bắt bóng Chưa biết mèo nào cắn mỉu nàoTứ cố vô thân Trúc dẫu cháy đốt ngay vẫn thẳng Thua keo này bày keo khác Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa Ướt như chuột lộtCú kêu cho ma ănBóng chim tăm cáNhư nước đổ đầu vịtKẻ tám lạng người nửa cânTrộm cắp như rươiMột nắng hai sươngMạt cưa mướp đắngChó mái chim mồiMáu ghen Hoạn ThưMa ăn cỗNói có sách, mách có chứngXác như vờ, xơ như nhộngLen lét như rắn mùng nămDốt có đuôiNợ như chúa ChổmTham bát bỏ mâmTấc đất cắm dùiHàng tôm hàng cáLời ong tiếng veLệnh ông không bằng cồng bàSơn cùng thủy tậnTha phương cầu thựcSống để dạ chết mang theoRách như tổ đỉaRước voi giày mả tổBa que xỏ láBa hồn bảy vía – Ba hồn chín víaCáo mượn oai hùmĐi một ngày đàng, học một sàng khônĐồng không mông quạnhNói nhăng nói cuộiChết đứng như Từ HảiĐười ươi giữ ốngHồn xiêu phách lạcNói toạc móng heoQuýt làm cam chịuVừa ăn cướp vừa la làngTrướng rủ màn cheLo bò trắng răngNát như tươngCửa Khổng sân TrìnhSức dài vai rộngTiền trảm hậu tấuKhôn cho người ta rái, dại cho người ta thương Bách phát bách trúngƯớt như chuột lộtChén tạc chén thùÔng chẳng bà chuộcKín cổng cao tườngHá miệng mắc quaiOan Thị KínhLá mặt lá tráiHá miệng chờ sungGửi trứng cho ácGiàu làm kép hẹp làm đơnĐược voi đòi tiênĐa nghi như Tào TháoDở dở ương ươngThoả chí tang bồngCõng rắn cắn gà nhàNiêu cơm Thạch Sanh Như vợ chồng sam Gửi trứng cho ác Chết đuối vớ được cọc Chữ như gà bới Ốc không nổi mình ốc lại mang cọc cho rêu Ông Tơ bà NguyệtCốc mò cò xơi Mưa không khắp Một miệng thì kín, chín miệng thì hở Mất bò mới lo làm chuồng Lừa ưa nặngMột nghề thì sống đống nghề thì chết Mèo già hóa cáo Lươn ngắn lại chê chạch dài, thờn bơn méo miệng chê trai lệch mồm Tham thì thâm Như vợ chồng ngâu Qua cầu rút vánXui nguyên giục bị Lấy thúng úp voi Chuồn chuồn đạp nước Hằng hà sa số Gan cóc tía Một mất mười ngờ Ruột để ngoài daPhúc họa khó lường Mũ ni che taiGiậu đổ bìm leo Chuột sa chĩnh gạo Bàn tay có ngón ngắn ngón dài Cá chậu chim lồngĐẽo cày giữa đườngYêu nên tốt, ghét nên xấuQuạ nào mà chẳng đen đầuNằm gai nếm mậtChắp cánh liền cànhĐứt đuôi con nòng nọcGương vỡ lại lànhLưỡi không xương nhiều đường lắt léoĐồ Sở KhanhCủa ít lòng nhiềuNước chảy chỗ trũngCha truyền con nốiRồng đến nhà tômMôi hở răng lạnhMuỗi đốt chân voiHọc vẹtVăn hay chữ tốtNgang như cuaNhanh như cắtMỗi cây mỗi hoaCủa người phúc taTương cà gia bảnThuốc đắng dã tậtCháy nhà mới ra mặt chuộtCá không ăn muối cá ươnCá hóa rồng Cá chuối đắm đuối vì con Lá thắm chỉ hồng Bọ ngựa chống xeĂn lông ở lỗBàn tay không che nổi mặt trờiNgựa quen đường cũTấc đất tấc vàngLòng vả cũng như lòng sungHồng nhan bạc mệnhĐẹp như TiênDốt hay nói chữCông cha nghĩa mẹGiật gấu vá vaiĐất có thổ công, sông có hà báBán lợi mua danhBán trời không văn tựĂn mày đánh đổ cầu ao Ăn như rồng cuốnĂn cơm chúa, múa tối ngàyĂn chay niệm phậtCháy nhà ra mặt chuột Đục nước béo cò Già đòn non nhẽ
Những ai không có cha mẹ, anh em, bà con, không có bạn bè thân thích, không nơi nương tựa, sống cô độc một mình đều được gọi là người tứ cố vô thân:
“Những thằng tứ cố vô thân, giết chúng nó thì dễ, nhưng giết được, chỉ còn có xương” (Văn học lớp 12, tr.85).
“Trong cái đời tứ cố vô thân của ông, quê quán, bố mẹ, anh em, ngay cả tên tuổi của mình, ông đều không biết” (Nguyễn Huy Tưởng. “Sống mãi với Thủ đô”)
Tứ cố vô thân không chỉ nói về những cuộc đời, những số phận, những con người bất hạnh, trơ trọi một mình giữa cuộc sống không cha không mẹ, không thân thích bạn bè mà còn được dùng để nói về những vùng xa lạ, nơi “đất khách quê người”.
“Đang đâu lại bỏ chỗ có anh em mà đi đến nơi tứ cố vô thân thế này! (Nguyễn Đức Thuận. “Bất khuất”).
- ← Chưa biết mèo nào cắn mỉu nào
- → Trúc dẫu cháy đốt ngay vẫn thẳng
Tôi là Nguyễn Văn Sỹ có 15 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực thiết kế, thi công đồ nội thất; với niềm đam mê và yêu nghề tôi đã tạo ra những thiết kếtuyệt vời trong phòng khách, phòng bếp, phòng ngủ, sân vườn… Ngoài ra với khả năng nghiên cứu, tìm tòi học hỏi các kiến thức đời sống xã hội và sự kiện, tôi đã đưa ra những kiến thức bổ ích tại website nhaxinhplaza.vn. Hy vọng những kiến thức mà tôi chia sẻ này sẽ giúp ích cho bạn!