Tuyển chọn những bài thơ về trăng vừa hay vừa chứa đựng nhiều cảm xúc

Trăng là nguồn cảm hứng bất tận trong thi ca nhạc họa cũng là nơi gửi gắm tâm tư, tình cảm của con người. Những bài thơ về trăng có thể mang nhiều ý nghĩa khác nhau nên dù bạn muốn thưởng thức cảnh đẹp hay mượn ý bày tỏ nỗi lòng thì chỉ cần tìm được lựa chọn phù hợp.

1. Những bài thơ về trăng hay và ý nghĩa

1.1 Đà Lạt trăng mờ – Hàn Mặc Tử

Giây phút thiêng liêng đã khởi đầu Trời mơ trong cảnh thật huyền mơ Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt Như đón từ xa một ý thơ.

Ai hãy làm thinh chớ nói nhiều Để nghe dưới đáy nước hồ reo Để nghe tơ liễu run trong gió Và để xem trời giải nghĩa yêu. Hàng thông lấp loáng đứng trong im Cành lá in như đã lặng chìm Hư thực làm sao phân biệt được? Sông Ngân Hà nổi giữa màn đêm.

Cả trời say nhuộm một màu trăng Và cả lòng tôi chẳng nói rằng Không một tiếng gì nghe động chạm Dẫu là tiếng vỡ của sao băng!

Tuyển tập thơ về trăng hay và ý nghĩa 1

1.2 Ánh trăng – Nguyễn Đình Chiến

Sương giăng tím cánh đồng Chim bay về hốc đá Khói những lò thuốc lá Xanh mờ trong ánh trăng.

Trong xóm nhỏ Chi Lăng Đêm về yên ả quá Tôi ngồi bên ổ rạ Rút từng bó rơm vàng Và thả xuống cầu thang Cho đàn bê ăn nữa.

Bóng trăng in lổ đổ Qua kẽ liếp nhà sàn Thả những ngôi sao nhỏ Lên lưng chú bê vàng.

Có ai đó dịu dàng Nhìn tôi qua cửa sổ Chợt thấy tôi bỡ ngỡ Em ngoảnh nhìn ánh trăng.

1.3 Ánh trăng – Nguyễn Duy

Hồi nhỏ sống với đồng với sông rồi với bể hồi chiến tranh ở rừng vầng trăng thành tri kỷ.

Trần trụi với thiên nhiên hồn nhiên như cây cỏ ngỡ không bao giờ quên cái vầng trăng tình nghĩa.

Từ hồi về thành phố quen ánh điện cửa gương vầng trăng đi qua ngõ như người dưng qua đường.

Thình lình đèn điện tắt phòng buyn-đinh tối om vội bật tung cửa sổ đột ngột vầng trăng tròn.

Ngửa mặt lên nhìn mặt có cái gì rưng rưng như là đồng là bể như là sông là rừng.

Trăng cứ tròn vành vạnh kể chi người vô tình ánh trăng im phăng phắc đủ cho ta giật mình.

1.4 Ánh trăng – Bế Thành Long

Tôi dành dụm chắt chiu ý tứ dưới ánh trăng thâu sáng dư thừa Em không phải là hoa phù dung chưa bao giờ làm mẹ em không được đổi màu cứ phải trẻ trung như thế. Tôi bước đến còn em sững lại ta lặng người nghe năm tháng qua đi cuộc đời vẫn có em mà chẳng biết nên bạc đầu, anh cũng chẳng có em.

1.5 Ánh trăng – Đỗ Trọng Khơi

Ôi ánh trăng non tươi, ánh trăng mỡ màu Vai mang đầy ánh trăng mà không thấy nặng Mắt chứa đầy ánh trăng mà không thấy chói Bến nước chẳng ngại e tràn dù muôn ánh trăng rơi.

Chẳng hề mòn đi, cũng chẳng cỗi già Trăng mãi mãi non tươi sắc trẻ Đã bao mùa thu bên đường bao cô bé Lấy tà áo hứng trăng rồi đêm đêm trong mộng khóc thầm.

1.6 Khuyết danh – Cô lái đò sông Tiền

Đáy sông vớt mảnh trăng buồn, Chèo lên ngọn núi tìm nguồn hồi nguyên. Xe mây khâu lại ván thuyền, Kéo neo xin bỏ lời nguyền sau lưng…

2. Những bài thơ về trăng của Bác Hồ

2.1 Vọng nguyệt

Ngục trung vô tửu diệc vô hoa, Đối thử lương tiêu nại nhược hà? Nhân hướng song tiền khán minh nguyệt, Nguyệt tòng song khích khán thi gia.

Dịch nghĩa:

Trong tù không rượu cũng không hoa, Trước cảnh đẹp đêm nay biết làm thế nào? Người hướng ra trước song ngắm trăng sáng, Từ ngoài khe cửa, trăng ngắm nhà thơ.

2.2 Nguyên tiêu

Kim dạ nguyên tiêu nguyệt chính viên, Xuân giang, xuân thuỷ tiếp xuân thiên. Yên ba thâm xứ đàm quân sự, Dạ bán quy lai nguyệt mãn thuyền.

Dịch nghĩa:

Đêm nay, rằm tháng giêng, trăng vừa tròn, Nước sông xuân tiếp liền với màu trời xuân. Giữa nơi khói sóng thăm thẳm, bàn bạc việc quân, Nửa đêm trở về, thuyền chở đầy ánh trăng.

2.3 Cảnh khuya

Tiếng suối trong như tiếng hát xa, Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa. Cảnh khuya như vẽ, người chưa ngủ, Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà.

2.4 Trung thu

Trung thu thu nguyệt viên như kính, Chiếu diệu nhân gian bạch tự ngân. Gia lý đoàn viên ngật thu tiết, Bất vong ngục lý ngật sầu nhân. Ngục trung nhân dã thưởng trung thu, Thu nguyệt thu phong đới điểm sầu. Bất đắc tự do thưởng thu nguyệt, Tâm tuỳ thu nguyệt cộng du du!

Dịch nghĩa:

Trăng trung thu tròn như gương, Chiếu rọi cõi đời, ánh trăng trắng như bạc; Nhà ai sum họp ăn tết trung thu, Chẳng quên người trong ngục nuốt sầu. Người trong ngục cũng thưởng thức trung thu, Trăng thu, gió thu đều vương sầu; Không được tự do ngắm trăng thu, Lòng theo cùng trăng thu vời vợi.

2.5 Dạ lãnh

Thu thâm vô nhục diệc vô chiên, Súc hĩnh cung yêu bất khả miên. Nguyệt chiếu đình tiêu tăng lãnh khí, Khuy song Bắc Đẩu dĩ hoành thiên.

Dịch nghĩa:

Đêm cuối thu không đệm cũng không chăn, Nằm co cẳng cong lưng vẫn không ngủ được; Trăng soi khóm chuối trước sân càng tăng thêm khí lạnh, Nhòm qua cửa sổ, sao Bắc Đẩu đã ngang trời.

2.6 Thu dạ

Trù hoạch canh thâm tiệm đắc nhàn, Thu phong thu vũ báo thu hàn. Hốt văn thu địch sơn tiền hưởng, Du kích quy lai tửu vị tàn.

Dịch nghĩa:

Bàn tính công việc, mãi đến canh khuya mới tạm được nghỉ ngơi, Mưa gió mùa thu báo tin tiết thu lạnh đã đến. Chợt nghe tiếng sáo thu từ phía trước núi vọng lại, Bộ đội, du kích vừa về, cuộc rượu chưa tàn.

2.7 Khán “Thiên gia thi” hữu cảm

Cổ thi thiên ái thiên nhiên mỹ, Sơn thuỷ yên hoa tuyết nguyệt phong; Hiện đại thi trung ưng hữu thiết, Thi gia dã yếu hội xung phong.

Dịch nghĩa:

Thơ xưa nghiêng về yêu cảnh đẹp thiên nhiên, Núi, sông, khói, hoa, tuyết, trăng, gió; Trong thơ thời nay nên có thép, Nhà thơ cũng phải biết xung phong.

2.8 Báo tiệp

Nguyệt thôi song vấn: Thi thành vị? Quân vụ nhưng mang vị tố thi. Sơn lâu chung hưởng kinh thu mộng, Chính thị Liên khu báo tiệp thì.

Dịch nghĩa:

Tin thắng trận Trăng vào cửa sổ đòi thơ Việc quân đang bận, xin chờ hôm sau. Chuông lầu chợt tỉnh giấc thu, Ấy tin thắng trận Liên khu báo về.

2.9 Đối nguyệt

Song ngoại nguyệt minh lung cổ thụ, Nguyệt di thụ ảnh đáo song tiền, Quân cơ, quốc kế thương đàm liễu, Huề chẩm song bàng đối nguyệt miên.

Dịch nghĩa:

Ngoài cửa sổ ánh trăng lồng trên cây cổ thụ, Ánh trăng nhích dần bóng cổ thụ lại trước cửa sổ. Việc quân, việc nước bàn bạc xong rồi, Xách gối đến bên cửa sổ, nằm ngủ trước ánh trăng.

2.10 Đi thuyền trên sông Đáy

Dòng sông lặng ngắt như tờ, Sao đưa thuyền chạy, thuyền chờ trăng theo. Bốn bề phong cảnh vắng teo, Chỉ nghe cót két tiếng chèo thuyền nan.

Lòng riêng riêng những bàng hoàng, Lo sao khôi phục giang san Tiên Rồng. Thuyền về, trời đã rạng đông, Bao la nhuốm một màu hồng đẹp tươi.

2.11 Cảnh rừng Việt Bắc

Cảnh rừng Việt Bắc thật là hay, Vượn hót chim kêu suốt cả ngày, Khách đến thì mời ngô nếp nướng, Săn về thường chén thịt rừng quay, Non xanh, nước biếc tha hồ dạo, Rượu ngọt, chè tươi mặc sức say. Kháng chiến thành công ta trở lại, Trăng xưa, hạc cũ với xuân này.

2.12 Chơi giăng

Gặp tuần trăng sáng, dạo chơi giăng, Sẵn nhắn vài câu hỏi chị Hằng: “Non nước tơi bời sao vậy nhỉ? Nhân dân cực khổ biết hay chăng? Khi nào kéo được quân anh dũng, Để dẹp cho tàn bọn nhố nhăng? Nam Việt bao giờ thì giải phóng Nói cho nghe thử, hỡi cô Hằng?”.

Nguyệt rằng: “Tôi kính trả lời ông: Tôi đã từng soi khắp núi sông, Muốn biết tự do chầy hay chóng, Thì xem tổ chức khắp hay không. Nước nhà giành lại nhờ tài sắt, Sự nghiệp làm nên bởi chữ đồng. Tổ chức, tuyên truyền càng rộng rãi, Tức là cách mệnh chóng thành công”.

2.13 Thư trung thu 1951

Trung thu trăng sáng như gương Bác Hồ ngắm cảnh nhớ thương nhi đồng Sau đây Bác viết mấy dòng Gửi cho các cháu tỏ lòng nhớ nhung…

3. Những bài thơ về trăng và tình yêu

3.1 Trăng – Xuân Diệu

Trong vườn đêm ấy nhiều trăng quá, Ánh sáng tuôn đầy các lối đi. Tôi với người yêu qua nhẹ nhẹ… Im lìm, không dám nói năng chi.

Bâng khuâng chân tiếc giậm lên vàng, Tôi sợ đường trăng tiếng dậy vang, Ngơ ngác hoa duyên còn núp lá, Và làm sai lỡ nhịp trăng đang.

Dịu dàng đàn những ánh tơ xanh, Cho gió du dương điệu múa cành, Cho gió đượm buồn, thôi náo động Linh hồn yểu điệu của đêm thanh.

Chúng tôi lặng lẽ bước trong thơ, Lạc giữa niềm êm chẳng bến bờ. Trăng sáng, trăng xa, trăng rộng quá! Hai người nhưng chẳng bớt bơ vơ.

3.2 Những mùa trăng đi qua – Diệp Ly

Mùa yêu cũ đã trở thành quá khứ Như tàn đêm sương vỡ dưới ngàn cây Người đã đi từ độ lá mùa phai Chiều thu cuối heo may buồn day dứt.

Màu kỷ niệm còn in sâu tiềm thức Đêm lặng thầm chồng chất gánh đa đoan Một trời sầu giăng mắc nẻo ly tan Hồn đơn lạnh bẽ bàng nghe sao khóc.

Sương hay lệ nhạt nhòa trên suối tóc Từng nỗi buồn lăn lóc ngõ hồn sâu Trăng năm nào giờ lạc nẻo về đâu Đêm huyền hoặc nghẹn ngào bao luyến nhớ.

Tình có đẹp cũng là tình dang dở Lời thơ trầm nức nở gửi xa xôi Hẹn ước nhiều giờ gió thoảng mây trôi Tình rạn vỡ chia đôi đường cách trở.

Trăng ngày xưa hiểu nỗi lòng hai đứa Trăng bây giờ nức nở chỉ mình ta Những mùa trăng ký ức đã đi qua Làm rơi rớt xót xa tình vụn dại.

Mộng đã tan sao lòng còn mãi đợi Ta với người vời vợi mấy mùa trăng…

3.3 Tình Trăng – Võ Văn Thuận

Trăng khuya nhành liễu phân kỳ Màng đêm tịch mịch phân ly ba đường Trăng vàng mờ nhạt khói sương Gió lùa liễu rủ ba đường vấn vương Mây mù che giấu trăng thương Cớ sao tạo hóa cắt thương tình chàng Ta buồn mặt rủ mày hường Người thương vắng bóng giọt sầu lệ rơi Trăng sầu gặp tiếc mưa ngâu Lòng chàng với thiếp ai sầu hơn ai Gió đưa nhành liễu bắt cầu Ngưu Lan chức nữ bắt đầu gặp nhau Trăng ơi sao mãi một màu Sao trăng không tỏ gặp nhau một lần.

3.4 Tình trăng và biển – Lê Thị Ngọc Thủy

Biển kia dù lặng hay sóng cao Bóng trăng sáng dịu vẫn len vào Chìm đắm thật sâu trong làn nước Như lời thề hẹn tự khi nao Sóng nước dâng trào như vuốt ve Trăng lặng để nghe tiếng sóng thề Xin được ngàn năm tình nồng ấm Giữ chặt vầng trăng… chẳng cho về Trăng cũng dịu dàng thề với ai Soi sáng yêu thương suốt đêm dài Dù cho sóng gió tình thay đổi Trăng vẫn sáng soi chẳng ai hoài Những ngày trăng sáng soi biển sâu Tình tự miệt mài khi bên nhau Bài yêu muôn thuở trăng và biển Các cặp đôi yêu cũng mơ cầu.

3.5 Trăng biển – Phương Đông

Trăng một bóng vàng soi tĩnh lặng Biển êm đềm xa vắng ngoài kia Đầu xuân gió nhẹ sẻ chia Sóng trườn bãi cát trăng khuya tỏ bày.

Như từng đã bao ngày chưa nói Cứ vụng về trên lối xa xưa Trăng mờ biển cạn mây thưa Ngọt ngào một thoáng giấc trưa yên bình.

Trăng biển đấy ân tình soi tỏ Biển bạc đầu cứ ngó trăng lên Nàng xuân vừa lướt qua thềm Yêu kiều một dáng nhung mềm thướt tha.

Lời của biển bao la mãi mãi Lời của trăng êm ái thầm thì Tay cầm tay dắt nhau đi Tình ca đẹp nhất là khi xuân về…

3.6 Trăng và biển – Bằng Lăng Tím

Anh biết không trăng đêm nay đẹp lắm Nét dịu dàng thật đằm thắm kiêu sa Biển lung linh in bóng ánh trăng ngà Biển và trăng chan hòa cùng với sóng. Biển vẫn biết trăng trên trời cao rộng Lòng biển sâu thơ mộng quyện cùng trăng Biển ước ao một lần đến cung hăng Để cùng trăng dạo trong vườn hoa mộng Trăng theo gió biển hờn ghen dậy sóng Nổi bão dông biển động mãi không thôi Nhưng ngàn đời tình biển mãi không rời Bởi yêu trăng hết giận rồi lại nhớ Tình biển trăng như mang cùng duyên nợ

Sóng vỗ về biển đâu nỡ xa trăng Biển cuốn trôi hết phiền muộn trầm thăng Để trăng mãi bên chị Hằng tỏa sáng. Bình minh lên nắng hừng đông vừa rạng Trăng trốn tìm ẩn khuất dưới vầng mây Đợi đêm về trao hết biển hương say Tình trăng biển mãi đong đầy như thế…

3.7 Ánh trăng vàng – Phạm Đình Dũng

Ai treo chi ánh trăng vàng Lung linh một cõi mơ màng ta yêu Đêm về nối tiếp trời chiều Mộng tình một thuở đìu hiu bên đời.

Đêm nay trăng sáng chơi vơi Một mình ta đếm sao rơi bên cầu Tình ơi em đã về đâu Chân trời mờ mịt chìm sâu trăng vàng.

Trăng ơi trăng có bên nàng Cho ta nhắn gởi bao ngàn lời yêu Gởi về một dáng yêu kiều Ngàn năm muôn thuở bao chiều ta mơ

Tình trần em có thờ ơ Trăng vàng vẫn sáng câu thơ vẫn còn Trăng lên trăng đợi trên non Tình ta một cõi trăng tròn lung linh.

Đường về trăng sáng bến đình Con đò tách bến lặng thinh mái chèo Dòng sông nước chảy đò theo Trăng trên trăng dưới đò neo giữa dòng

Đêm nay trăng sáng trong lòng Tìm trăng ta xuống đáy sông với người.

3.8 Về với mùa trăng – Nguyễn Lan Hương

Anh có kịp về? Hay để lỡ mùa trăng Rằm tháng tám sáng bừng đêm cổ tích Lũ trẻ con ùa ra đường tinh nghịch Những vì sao sà xuống đậu trên tay.

Nhanh lên Anh kẻo lỡ chuyến tàu đầy Chiếc vé về tuổi thơ em giữ giùm Anh đó Theo lũ trẻ ta cùng nhau xuống phố Hương mùa thu hoà quyện ánh trăng vàng. Về thôi Anh kẻo mùa cốm sẽ tan Kẻo sang đông không còn Hoa sữa Kẻo qua rồi mùa không còn về nữa Kẻo chút lá vàng thu cuối cũng lìa xa.

Anh đừng buồn đừng giận những mùa qua Đừng vội trách những mùa trăng đã lỡ Ta cùng nhau trở về bằng nỗi nhớ Chuyến tàu tuổi thơ không lỗi hẹn bao giờ…

3.9 Gánh trăng – Hà Ngọc Hoàng

Có cô thiếu nữ bên làng Em đi gánh nước cho chàng ngẩn ngơ Ánh trăng lội nước lên bờ Tình anh theo bóng trăng thơ về nhà.

Hãy buông vạt áo em ra Đừng như ong bướm la cà khóm hoa Trăng thơ em gánh về nhà Tình anh em giữ trong toà tim em.

3.10 Ánh trăng bên thềm – Hà Ngọc Hoàng

Ánh trăng soi sáng bên thềm Đọng vào sương để lá mềm khẽ rơi Ngồi buồn tôi hát đàn chơi Chẳng hay em đến bên tôi lúc nào.

Tình yêu cuộn sóng dạt dào Hàng phi lao đứng trên cao chụm đầu Sóng lòng gối tựa vào nhau Búp sen em nở trên bầu tay ai.

Gió thở trên vạt áo dài Sương rơi trên lá khẽ cài trên mi Chúng mình nghe sóng cuốn đi Trăng hôn mặt nước thầm thì với ai?

Bảo rằng nếu có ngày mai Thì cơn gió tạt bạc phai mái đầu Đêm nay ai bắc nhịp cầu Để trăng gặp gió dãi dầu tháng năm.

3.11 Ánh trăng – Đoàn Phú Tứ

Mải miết đường đời đã bấy lâu, Biếng nhìn trăng cũ muốn quên sầu; Đêm nay bỗng thấy bên song ngõ Một ánh xanh mờ thoáng tự đâu.

Leo lét gợi khêu tình quá vãng, Lòng thơ bao xiết nỗi thương đau; Vung chăn toan rũ màn đen tối, Mắt lệ đờ trong vành ngọc cao.

3.12 Khuyết danh – Tiểu Thanh Đình

Sáng trong thanh khiết giữa trời đêm Trải ánh bạc rơi xuống dưới thềm Tô thắm hương tình cho tất cả Bốn mùa dải bước gót chân êm.

Có phải nhìn trăng bớt muộn phiền? Vì trăng bao bọc khắp thiên nhiên Vì trăng là cả bầu tâm sự Một anh trăng thanh, vạn nỗi niềm.

Vẫn trong vẫn sáng thế gian ơi! Cùng mây vờn gió khắp muôn nơi Bên trăng còn có ngàn sao sáng Ai nói cô liêu ở giữa trời?

3.13 Khuyết danh – Tiểu Thanh Đình

Trăng vẫn còn đây trăng của ai Quanh quanh đâu đó cả đêm dài Gửi nỗi nhớ thương vào mây gió Miệt mài thổn thức tận hôm mai.

Dù ở nơi nào cuối trời xa Trăng kia theo suốt dải Ngân hà Tròn tròn khuyết khuyết rồi quay lại Vẫn dõi hình theo chẳng nhạt nhòa.

Hay tại vì trăng rất giản đơn Làm cho ai đó nặng dỗi hờn Có lẽ vì trăng trông lạnh lẽo Nên lòng chẳng biết tỏ gì hơn?

4. Những bài thơ về trăng rằm

4.1 Hỏi ánh trăng rằm – Trung Dũng

Tôi vẫn thế trong đáy lòng thường nhớ Phút bên nhau như hoa nở mùa xuân. Dễ gì quên, chỉ day dứt bâng khuâng Mùa phượng đỏ đã thắm hồng đua nở.

Nhưng chỉ tiếc đường quen chiều lá đổ Còn lại mình giờ dang dở bước đi Bởi vì đâu nào biết lý do chi An ủi, gió hát thầm thì khe khẽ.

Nhìn nét bút viết thuở còn hay kể Cho nhau nghe những đơn lẻ cuộc đời Sẻ chia buồn khi giá lạnh mưa rơi Manh áo mỏng cũng một thời ấm áp.

Rồi chợt thấy thời gian dường đổi khác Tuyết sương nhiều, ánh nắng nhạt tàn phai. Vẫn chung đường mà cứ thấy chia hai Ánh mắt biếc chẳng chung quay một hướng.

Thắc mắc lắm, nhưng dám nào tưởng tượng Ai tỏ bầy nỗi mắc vướng thờ ơ Tâm sự nhiều giấu kín mỗi vần thơ Đành gắng chịu cảnh bơ vơ không muốn.

Và tìm mãi ánh trăng rằm nở muộn Hỏi xem trăng, sao lại nhuốm màu mây?

4.2 Đêm qua trời sáng trăng rằm – Khuyết danh

Ðêm qua trời sáng trăng rằm, Anh đi qua cửa, em nằm không yên. Mê anh chẳng phải mê tiền, Thấy anh lịch sự, có duyên, dịu dàng.

Thấy anh em những mơ màng, Tưởng rằng đây đấy phượng hoàng kết đôi. Thấy anh chưa kịp ngỏ lời, Ai ngờ anh đã vội dời gót loan.

Thiếp tôi mê mẩn canh tàn, Chiêm bao như thấy anh chàng ngồi bên. Tỉnh ra lẳng lặng yên nhiên, Tương tư bệnh nó phát liên miên cả ngày.

Nghĩ rằng duyên nợ từ đây, Xin chàng hãy lại nơi đây chút nào. Cho thiếp tỏ thiệt thấp cao… Mang bầu tới quán rượu dâu, Say hoa đắm nguyệt quên câu ân tình.

4.3 Tháng Tám – Thi Ngẫu

Thoảng có ngọn heo may lay rèm ô cửa nhỏ sắc trái hồng thêm đỏ màu hạt cốm ngát xanh.

Phải đâu chỉ con trẻ nao nức đón trăng rằm!

Phố Hàng Mã ngời lên những đèn lồng tươi đỏ đèn ông sao, trống nhỏ bày tràn ra ngoài hiên.

Phong vị cổ dân gian khoe sắc màu trên phố ôi những ánh trăng rằm càng về khuya càng tỏ!

4.4 Ánh sáng xuyên qua – TTL

Ánh trăng sáng quá, mỗi đêm rằm Dưới đáy huyệt sâu, mối tình thâm Lắng nghe tiếng sói tru đêm vắng Mông lung nhân ảnh dưới trăng rằm.

Ánh sáng bình minh xua tối tăm Tàn mơ, tỉnh giấc vẫn âm thầm Mặt trời sưởi ấm muôn vạn vật Nhưng sao hồn ta vẫn lạnh căm?

Ánh sáng xuyên qua chổ ta nằm Mũi dao tình ái, hằn vết đâm Mạch tim đông lại vì thương nhớ Người có biết không? Sao đành tâm?

Nắng trưa sáng chói, ta vẫn nằm Ôm mối tình si, đếm tháng năm Hồn theo gió mây, trôi lờ lững Sương khói mịt mờ, quá xa xăm.

Phương này, ngày tháng qua lặng câm Mười lăm, nhớ lắm ánh trăng rằm Sáng, trưa, chiều, tối đời viễn xứ Mỗi độ đông về, nhớ xa xăm.

Nắng đông phương bắc gió lạnh căm Trăng đông cô tịch những đêm rằm Sương đông mịt mờ gieo thương nhớ Tuyết đông phủ kín mối tình thâm.

Người có qua đây nhớ ghé thăm Vài giây thăm viếng chỗ ta nằm Dưới đáy mồ sâu tình chôn kín Giữ lại cho người mặc tháng năm.

4.5 Ánh trăng rằm – Nguyễn Việt Hồng

Thời gian hiện rực vàng trong ánh mắt Áng đêm đen có mãi tới vô cùng Có hay không bốn mùa huyễn hoặc Ánh trăng rằm vằng vặc chốn hư không.

5. Những bài thơ về trăng buồn

5.1 Một nửa trăng – Hàn Mặc Tử

Hôm nay có một nửa trăng thôi Một nửa trăng ai cắn vỡ rồi Ta nhớ mình xa thương đứt ruột Gió làm nên tội buổi chia phôi!

5.2 Ánh trăng buồn – Thanh Trần

Nửa đêm nhìn ánh trăng buồn Cô đơn lẻ bóng lệ tuôn gối mềm Giờ này người đã ấm êm Bỏ rơi một nửa trong đêm u sầu.

Những ngày hai đứa còn đâu Nhớ lời anh nói những câu hẹn thề Bên vạt cỏ dọc triền đê Anh đi quên cả lối về thăm em.

Giờ đây trăng rủ bên thềm Để cho ngọn gió ghé xem những gì Mây buồn mây cũng bay đi Còn em nỗi tủi sầu bi lệ nhòa.

Nghĩ rằng tình đó đã qua Nghĩ rằng anh ở nơi xa thật rồi Sao lòng vẫn thấy bồi hồi Trong đêm không ngủ…. lạy trời quên anh.

5.3 Trăng khuya – Nguyễn Ngọc Sáng

Đêm khuya không ngủ nhớ thương ai? Khắc khoải trong tim tiếng thở dài Làm bạn cùng trăng đêm khuya lạnh Hờ hững bờ vai dáng trang đài.

Tím cả vùng trời bao kỷ niệm Biết người còn nhớ mãnh trăng xưa Đêm nay trăng lạnh màu sương khói Lãng đãng buồn sao một kiếp người.

5.4 Đêm trăng buồn – Dương Hoàng

Trăng có buồn khi nghe tiếng thở than Đêm quạnh quẽ mà lệ tràn khoé mắt Ly rượu đắng quên hết tình gom nhặt Mà vẫn nghe niềm hiu hắt trong lòng.

Trăng có buồn thấy người vẫn hoài mong Đêm trăng sáng mà sao lòng buồn bã Bao nỗi nhớ len đầy trong đáy dạ Mà làm sao để xóa hết bây giờ?

Trăng có buồn khi ta đứng ngẩn ngơ Cầm ly rượu sao thẩn thờ chới với Bao ngày tháng đứng chờ nơi bến đợi Nên tâm tư luôn diệu vợi nổi sầu.

Lòng ta buồn khi thức suốt canh thâu Muốn hỏi gió bởi vì đâu nên nỗi Tình chợt đến rồi chợt đi rất vội Đã khiến ta luôn cằn cỗi tủi hờn.

Đêm trăng buồn lòng hiu hắt nhiều hơn Thấy nhoè nhoẹt như trăng hờn dỗi khóc Ta lại thấy sao quá nhiều mệt nhọc Đêm trăng thanh ta cô độc một mình.

5.5 Buồn trăng – Xuân Diệu

Gió sáng bay về, thi sĩ nhớ; Thương ai không biết, đứng buồn trăng. Huy hoàng trăng rộng, nguy nga gió, Xanh biếc trời cao, bạc đất bằng.

Mây trắng ngang hàng tự thuở xưa, Bao giờ viễn vọng đến bây giờ. Sao vàng lẻ một, trăng riêng chiếc; Đêm ngọc tê ngời men với tơ…

Khắp biển trời xanh, chẳng bến trời, Mắt tìm thêm rợn ánh khơi vơi. Trăng ngà lặng lẽ như buông tuyết, Trong suốt không gian, tịch mịch đời.

Gió nọ mà bay lên nguyệt kia, Thêm đem sương lạnh xuống đầm đìa. Ngẩng đầu ngắm mãi chưa xong nhớ, Hoa bưởi thơm rồi: đêm đã khuya.

5.6 Trăng buồn – Nguyễn Minh Dũng

Sớm nay còn sót mảnh buồn Xưa sau cũng vậy buồn luôn ngọc ngà Buồn từ Cung Quảng nguy nga Buồn nghiêng ngửa buồn xa sa xuống trần Dang tay đỡ nỗi niềm trăng Buồn xuyên vụn vỡ ơi Hằng Nga ơi!

5.7 Gánh trăng đổ xuống sông sầu – Hàn Quốc Vũ

Gánh trăng đổ xuống sông sầu Lòng ta đau đớn biết đâu hỡi người! Một vùng gió thổi mưa rơi Một vùng cay đắng lả lơi chuyện tình Thôi thì tắt ánh bình minh Thôi thì tan vỡ bóng hình mà thôi.

5.8 Ánh trăng tan – Thích Tánh Tuệ

Trăng nghìn thu vẫn đẹp Vì không thuộc về ai, Hồn khát khao chiếm hữu Trăm năm nỗi đau dài.

Ta một đời ngây dại Chạy đua với mặt trời. Vừa thấy bờ hạnh phúc Hoàng hôn phủ xuống đời.

5.9 Ánh trăng – Y Phương

Dưới ánh trăng Tiếng đàn then Vừa đủ nghe Cỏ lấp lánh Khe khẽ ướt Tiếng đàn nép vào nhau Ánh trăng nhợt trên đầu Buồn vô cớ dềnh lên.

6. Những bài thơ về trăng cho trẻ mầm non

6.1 Trăng – Sưu tầm

Trăng như quả thị chín vàng Để cho cô Tấm nhẹ nhàng bước ra. Trăng như là chiếc bánh đa Để cho cu Tí dâng quà biếu ông. Trăng như trái bưởi, trái bong Để cây mang nặng uốn cong vòm trời. Trăng là quà tặng mọi người Đêm rằm tỏa sáng, muôn lời múa ca. Trăng như gương mặt tươi hoa Yêu thương mẹ gọi luôn là Bé Trăng!

6.2 Cuội ơi – Nlp Trinh

Vằng vặc sáng tỏ cung trăng Đêm rằm tháng Tám, Cuội ngồi gốc đa Em thầm muốn hỏi vài điều Cuội ơi! Cuội hỡi có xuống trần chơi? Trung thu đường phố rộn ràng Ngập tràn màu sắc, lời ca, tiếng cười Trung thu vui lắm Cuội ơi! Cùng em múa hát, cùng em rước đèn Đêm nay trăng sáng rực trời Em đây chỉ muốn mời Cuội xuống chơi Chơi cùng lũ trẻ thôn quê Chơi cùng chúng bạn tung tăng nói cười…

6.3 Trung thu đến! – Nlp Trinh

Đêm nay trăng sáng hơn gương Trời trong, gió mát, bé ngồi ngẩn ngơ Bé ngồi bé ngắm ông trăng Mỉm cười hỏi mẹ trăng sao lại tròn? Mẹ cười và bảo bé rằng Trăng tròn vì độ Trung thu đến rồi! Mẹ ơi có phải Trung thu Bé được phá cỗ, xem lân hội rằm Mẹ nhìn mắt bé tròn xoe Gật đầu khẽ nói đúng rồi con yêu Bé vui bé thích Trung thu Được mẹ cho bánh, được chơi lồng đèn.

6.4 Trăng rằm tháng Tám – Nlp Trinh

Trăng rằm tháng Tám Sáng tỏ như gương Tròn như chiếc bánh Treo trên đỉnh trời Nhìn trăng như muốn Cùng em đi chơi Rước đèn, ăn cỗ Xem lân hội rằm Trăng như người bạn Soi bước em đi Khắp làng, khắp xóm Vui mừng Trung thu.

6.5 Vui trung thu cùng bé – Nguyễn Ngọc Ký

Trái hồng phô má đỏ hây Bưởi đào ướp nắng treo ngay trước nhà Long lanh sao sáng Ngân Hà Xuống chơi cùng bé trong nhà ngoài sân Rừng xa sư tử, kỳ lân Cùng về với bé kết thân bạn hiền Dưới ao cá chép cùng lên Góp vui mở hội rước đèn đêm trăng Trái na mở mắt tròn căng Chuối cười phô cả hàm răng rực vàng.

6.6 Bé hỏi cuội – Nguyễn Thị Ngọc Hiếu

Đêm về thấy Cuội Cùng trăng đùa vui Khi trời tỏa nắng Cuội đâu mất rồi Đi đâu thế Cuội Trốn ngủ rồi chăng Hay Cuội cãi mẹ Lại đi xuống trần Dưới trần nhiều ngã Xe cộ đông ghê Lỡ Cuội đi lạc Biết đâu đường về Bé chỉ thích Cuội Ở mãi bên trăng Ghé mắt xuống trần Mỗi đêm nhìn bé.

6.7 Câu trăng rằm – Dương Huy

Ông trăng rằm Như chiếc bánh Rớt dưới ao Tròn lấp lánh Vịt xòe cánh Tớ sẽ mò Chiếc bánh to Cùng ăn nhé! Gà vội can Hãy khoan khoan Cậu mà xuống Bánh vỡ ra Để tớ lấy Câu lên cho Bằng tiếng gáy “Ò ó o…”

Xem thêm: Ngắm nhìn vẻ đẹp lãng mạn của ánh trăng qua những dòng status dạt dào xúc cảm!

Những bài thơ về trăng được tuyển chọn ở trên là một trong những gợi ý tuyệt vời dành cho những ai yêu cái đẹp, đặc biệt là cái đẹp giản dị, gần gũi trong cuộc sống. Đương nhiên, nếu bạn muốn mượn những ý thơ này để làm status, làm caption cho bức ảnh của mình hay bộc lộ nỗi lòng thì cũng đây cũng là ý tưởng khá phù hợp, đừng bỏ qua.

Nguồn ảnh: Internet