Chị Hạnh Dung kính mến,
Em và anh quen nhau được sáu tháng, mối quan hệ luôn rất vui vẻ, tuy thỉnh thoảng em cứ thấy hơi nhạt nhạt, vì tính anh điềm đạm, bình tĩnh, chỉn chu. Tuần nào tụi em cũng gặp nhau hai lần, giữa tuần và cuối tuần. Đi ăn gì đó, rồi uống cà phê. Việc ăn uống cũng thành đều đặn: hễ em trả tiền cái này thì anh trả tiền cái kia và ngược lại.
Thế nhưng từ từ em thấy mọi việc trở nên quá tẻ ngắt. Em không hiểu giữa anh và em có phải là tình yêu không nữa. Em thấy anh hầu như chẳng có thể hiện gì chăm sóc, lo toan cho em. Đến cả chuyện đi ăn, những khi em giành trả tiền, anh cũng im lặng để em trả, chưa bao giờ ngăn em lại.
Bạn gái em bảo em: “Mày cứ quen kiểu sòng phẳng, khí khái trong chuyện tiền bạc, quen tự lập, không nhờ vả ai, hay lấy của ai cái gì, thì làm sao mày biết được người ta có vì mày hay không. Tao nói thật, cái gì có dễ dàng quá người ta chẳng quý đâu. Phải đầu tư vào đó, người ta mới thấy quý trọng, giữ gìn. Đồng tiền đi liền khúc ruột. Mày cứ để cho ông ấy trả tiền các cuộc hẹn hò xem thế nào?”.
Nghe lời nó, em đã làm bộ như nhà có việc, hỏi mượn tiền. Số tiền không lớn, chỉ có 20 triệu. Em nghĩ số tiền đó đủ để làm một phép thử mà không khiến em mang tiếng lợi dụng. Nó cũng không quá lớn để gây khó cho anh nếu anh thật lòng với em, vì anh nói lương anh khoảng trên bốn chục…
Thế nhưng, thật bất ngờ là anh sựng lại khi em hỏi mượn tiền, và thái độ bắt đầu có vẻ khác đi. Khi em nhắc lần thứ hai, thì anh nói anh không có tiền mặt. Sau đó anh ra ATM rút 10 triệu, đưa cho em và nói tặng em luôn. Từ đó anh đối xử với em ngày càng nhạt, thậm chí hủy luôn cuộc hẹn sau đó.
Em vì bất ngờ nên vẫn cứ nhận tiền của anh lúc ấy, nhưng về nhà nghĩ lại, thấy tự ái nên em đã hỏi anh số tài khoản và chuyển trả cho anh ngay, với lý do em đã có tiền. Anh cũng thản nhiên gửi em số tài khoản. Từ bữa đó đến nay đã hai tuần, anh báo em là anh đi công tác, không gặp em được. Nhưng em biết anh vẫn ở thành phố.
Cuộc thử của em tính là thành công hay thất bại hả chị? Em nên vui hay nên buồn? Em làm đúng hay làm sai?
Thanh Nga
Em Thanh Nga thân mến,
Thật đáng tiếc là em đã nghe theo lời khuyên của một người bạn có cái nhìn không đúng lắm về tình cảm và các vấn đề vật chất liên quan đến tình cảm. Những lý thuyết của cô ấy nghe qua có vẻ như đúng, nhưng thật ra nó chỉ đúng trong lĩnh vực kinh tế, chứ không phải trong tình yêu.
Trong tình yêu, nguyên tắc đầu tiên để hai người đối xử với nhau là phải có niềm tin vào nhau. Niềm tin đó lại phải được xây dựng trên cơ sở trải qua thời gian gần gũi, hiểu biết, quan sát nhau về mọi mặt trong đời sống, tôn trọng nhau và có cả phần nhạy cảm của trực giác về nhau.
Nó không phải là việc đầu tư vào đâu, khi nào thu hồi vốn và sinh lời bao nhiêu. Nó không thể có chuyện mới gieo trồng thử, xây thử, làm thử, nếu không ưng thì đập đi, phá bỏ dễ dàng để làm cái mới.
Khi em thử người yêu có nghĩa là em không tin anh ấy, không tin vào tình yêu và không tin vào chính bản thân mình. Có đến ba điều đó trong một mối quan hệ thì làm sao nó có thể tốt đẹp, lâu bền được?
Dù sao, Hạnh Dung cũng xin trả lời ngắn gọn ba câu của em:
Vì khi em thử, có nghĩa là em đã chấp nhận một trong hai kết quả, không phân biệt là kết quả nào. Như vậy thì giờ đây, anh ấy vì một lý do nào đó, không quan trọng, đã tìm cách rời xa em, theo Hạnh Dung hiểu là như vậy. Có nghĩa là em đã có một kết quả. Đừng nói là mong đợi hay không mong đợi, thì nó cũng đã là kết quả rõ ràng rồi. Vậy thì em có thể nói rằng em đã thành công đi.
Vui hay buồn là tâm trạng của em phải có, làm sao nói là nên vui hay nên buồn? Dù sao thì chọn lựa là của em, quyết định làm là của em và kết quả em đã có, vậy Hạnh Dung khuyên em nên vui, em có vui được không?
Đúng hay sai thì Hạnh Dung đã nói ở trên rồi. Giá như em không làm vậy, em và anh ấy có thể hiểu nhau được đến tận cùng, hiểu tình cảm dành cho nhau và quyết định chủ động được cả hai phía.
Còn bây giờ, em cứ mãi phân vân về hành xử, con người anh ấy, rằng em có sai không, có để vuột mất một người mình yêu hay không, thì cũng chẳng làm được gì.
Dù sao, mọi việc cũng không thể cứ thế mà lờ đi. Em hãy tìm gặp anh ấy dù chỉ một lần, nói ra hết mọi chuyện, mọi lý do. Biết đâu, anh ấy có thể chấp nhận thông cảm, tha thứ, bỏ qua cho em.
Để sau câu chuyện này hai người hiểu nhau hơn một chút, thì đó cũng là điều hay. Bằng không, em được giải thích và nghe giải thích, chắc cũng nhẹ lòng.
Hạnh Dung
Chia sẻ tâm tư cùng chị Hạnh Dung của Báo Phụ Nữ, mời bạn gửi câu hỏi trực tiếp trong khung “Chat với Hạnh Dung” dưới đây, hoặc gửi về email: [email protected]
Tôi là Nguyễn Văn Sỹ có 15 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực thiết kế, thi công đồ nội thất; với niềm đam mê và yêu nghề tôi đã tạo ra những thiết kếtuyệt vời trong phòng khách, phòng bếp, phòng ngủ, sân vườn… Ngoài ra với khả năng nghiên cứu, tìm tòi học hỏi các kiến thức đời sống xã hội và sự kiện, tôi đã đưa ra những kiến thức bổ ích tại website nhaxinhplaza.vn. Hy vọng những kiến thức mà tôi chia sẻ này sẽ giúp ích cho bạn!