Nước Gạo Rang

DSC05484-Edit

Cái thứ nước uống bình dân này, ấy thế mà thật ngon và nhiều người thích. Nước gạo rang đã có “lịch sử” ở Hà Nội từ lâu lắm rồi. Ly nước gạo rang đầu tiên mà mình uống là đâu đó từ hồi còn là một con nhóc sinh viên. Vào một buổi tối muộn lang thang cùng ông anh kết nghĩa của mìn, hai anh em ngồi tán chuyện bên ly nước gạo rang ở một quán vỉa hè chuyên mở thâu đêm trên đường Trần Phú, chỗ đoạn có những đường tàu hỏa chạy qua. Mình nhớ như in cái cảm giác thời gian và nhịp sống chuyển dần về sáng từ sau nửa đêm, cuộc sống ở cái đoạn phố này vẫn cứ nhộn nhịp kiểu của nó, với những cái bàn vẫn rôm rả các câu chuyện của các nhóm tụm năm, tụm ba. Trên mỗi bàn uống nước hầu hết là các ly nước gạo rang, ai vừa dựng xe trước quán cũng kêu ngay “Cho ly nước gạo”, dường như mọi người muốn uống nước gạo và muốn nói chuyện tào lao đêm khuya nên mới ghé vào đây.

Nhưng cái ấn tượng về ly nước gạo ngày đó vẫn không mạnh bằng cái ấn tượng về những vốc gạo rang đã đi vào tâm trí mình từ hồi mình còn bé tí, khoảng 4, 5 tuổi, đó là trong khoảng thời gian ngắn vài tháng bố mẹ gửi mình về quê nội. Thời ấy quê mình nghèo lắm, trẻ con không có đâu những thứ quà vặt như bây giờ. Ngày đó, thỉnh thoảng, sau bữa cơm tối một lúc, cô mình sẽ lúi húi trong bếp, lát sau cô sẽ dúi vào bàn tay bé xíu của mình một vốc gạo rang thơm lừng. Ngày xưa, rang gạo trên nồi gang đun bằng rơm, gạo còn thơm hơn bây giờ khi rang trên bếp gas, bếp từ rất nhiều. Gạo rang khi ấy còn đượm mùi khói rơm, khói từ căn bếp quê mà mỗi khi đi ngang qua vùng quê nào bất chợt gặp lại mùi khói này mình lại thấy hoài cổ. Cô mình rang gạo rất kĩ, hạt gạo thường có màu nâu sậm đều, nhiều hạt còn nở bung ra, ăn như thế mới thích, và hạt gạo mới thật là thơm mê ly. Hạt gạo ấy, mùi thơm gạo ấy, và cái âm thanh lạo xạo khi nhai hạt gạo rang trong miệng đã trở thành một kí ức sâu sắc trong tâm trí mình từ khi còn là một đứa trẻ.

DSC05481-Edit

Sau từng ấy năm, bây giờ mình tự làm nước gạo rang vào một ngày tự nhiên không hiểu sao mình lại nghĩ đến ly nước này. Ly nước gạo rang năm xưa là ly nước đầu tiên và duy nhất đến giờ (có lạ không!). Chắc do mẹ mình gần đây hay tự xay bột đậu để cả nhà uống, và hay gửi cho mình một ít để ăn “cho nó bổ”. Mẹ mình làm bột đậu thì trộn nhiều thứ lắm, nào là gạo rang (ừ, mẹ cũng cho một ít gạo rang), lạc rang, vừng rang, đậu xanh rang, đậu đỏ rang, mỗi thứ một tí và đem xay tổng hợp thành một thứ bột ăn liền thơm nức mũi. Và nó gợi nhớ cho mình đến ly nước gạo rang. Nhiều người làm nước gạo rang có dùng thêm đậu xanh, tuy nhiên mình thấy rằng đậu xanh có mùi thơm cực kì mạnh và đặc trưng nên nếu cho đậu xanh vào, ly nước sẽ có mùi đậu xanh rõ rệt hơn cả mùi gạo, nên mình chỉ dùng thêm lạc để ly nước thêm ngậy vì có độ béo từ lạc thô.

Nguyên liệu:

– 50g gạo tẻ

– 50g gạo nếp

– 50g lạc

– đường

Cách làm:

DSC05446-Edit

– Gạo tẻ và gạo nếp trộn lẫn, xả dưới nước cho sạch bụi, sau đó để ráo và đem rang đến khi hạt gạo chín vàng nâu.

– Lạc cũng đem rang chín, bóc vỏ.

– Cho lạc và gạo cho vào cối xay sinh tố xay thành bột.

DSC05454-Edit

– Cho bột vào nồi, chế thêm khoảng 1,3 lít nước và đem nấu sôi, thường xuyên quấy đều hỗn hợp không bị cháy và vón cục. Từ khi nước gạo sôi thì tiếp tục nấu khoảng 10-15 phút nữa để lấy hết mùi thơm và vị ngọt của gạo, lạc. Cuối cùng là thêm đường cho vị ngọt vừa miệng, mình nghĩ không nên cho ngọt quá mà chỉ hơi hơi thôi, như vậy cái ngọt tự nhiện của nước gạo sẽ nổi bật. Để hỗn hợp nguội bớt.

– Khi hỗn hợp nước gạo còn ấm, cho qua rây mịn để lọc bỏ bã gạo và lạc, chắt lấy nước gạo hơi sánh. Như vậy là đã được ly nước gạo rồi.

* Lưu ý: phần bã gạo và lạc sau khi lọc lấy nước, các bạn đừng vội bỏ đi sẽ phí. Mình đã dùng phần bã này để biến tấu thành một loại cookies gạo, mà mình sẽ chia sẻ trong 1 bài viết khác nhé.